"Em về nhà hỏi tiến sĩ Lạc xem thể hợp tác với ông Andrés ? Gia đình họ ý định đầu tư nhiều dự án ở nước , tất nhiên, tùy theo ý của cô ."
Cũng dám ép buộc cô , cô là tài năng khoa học công nghệ hàng đầu mà quốc gia đặc biệt coi trọng.
"Được ạ." Lạc Nhiên hề lo lắng, việc chị gái , dù ông trời đến cũng vô ích.
...
"Hợp tác ." Lạc Di như một con hồ ly ngàn năm: “ chị ba điều kiện, thứ nhất chị chiếm ưu thế, thứ hai, theo thông lệ, những gì chị nghiên cứu bản quyền thuộc về chị, thuộc về phòng thí nghiệm, sử dụng trả tiền cho chị. Thứ ba, chị nắm giữ một nửa cổ phần của phòng thí nghiệm, nhưng chị bỏ tiền ."
Lạc Nhiên ngạc nhiên đến mức thể tin nổi: “Chị ơi, chuyện quá đáng ? Người thể nào đồng ý ."
Lạc Di em trai ngây thơ của , dù lớn lên cùng cô, học tính cách xảo quyệt của cô chứ.
"Không đồng ý càng , là ông từ chối hợp tác, liên quan gì đến chị, cũng ảnh hưởng đến việc mở nhà máy liên doanh."
Lạc Nhiên dường như hiểu một chút: “Thực chị hợp tác với ông ?"
Đối với Lạc Di, việc hợp tác quan trọng, hợp tác với cô quá nhiều, cô là tài năng hiếm thể thế, còn như ông Andrés, nguồn vốn như thế thể thế, cân xứng với cô.
"Không hẳn là , ngành công nghiệp chế tạo của nước D khá , nếu thể tận dụng cơ hội để mở một khe hở, đó sẽ là một điều ."
Lạc Nhiên mà hoang mang: “Anh Thanh Bình, chị gái em đang gì ? Tại em hiểu? Làm liên quan đến ngành công nghiệp chế tạo?"
Khóe miệng Tiêu Thanh Bình giật giật: “Bây giờ là đang theo đuổi chị gái em, chị quyền chủ động tuyệt đối, chị gì thì là nấy, điều kiện do chị đặt , mang nhiều lợi ích cho quốc gia. Hợp tác nhiều loại, cũng chính và phụ, bên trong quá nhiều điều phức tạp."
Anh giải thích tỉ mỉ cho Lạc Nhiên, so với Lạc Di, bé ngây thơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1070.html.]
"Tiểu Nhiên , đừng chỉ chăm chăm học ngoại ngữ, suy nghĩ nhiều hơn, kỹ năng kinh doanh giỏi, cũng hiểu sâu sắc về tâm lý phức tạp của con và quan hệ quốc tế, nếu em chỉ thể là một phiên dịch, chứ là một nhà ngoại giao."
Lạc Nhiên im ặng lắng , bất chợt một câu: “Chị ơi, đừng lấy , quá ranh mãnh, chị sẽ lừa đấy."
Tiêu Thanh Bình: ". . ." Thằng ranh !
Mạnh Triệu của Bộ Ngoại giao và Trần Nhất Phàm của Bộ Thương mại lệnh đến nhà Lạc Di: “Tiến sĩ Lạc, đây là tủ lạnh và điều hòa mà ông Andrés gửi tặng cô, là lời cảm ơn."
Lạc Di gật đầu: “Hãy cảm ơn ông ."
Đối với khác, đây là một món quà lớn, nhưng Lạc Di hề coi trọng, tặng cô quà thường là những căn nhà rộng lớn từ hai đến ba trăm mét vuông.
Trần Nhất Phàm nhỏ: “Tiến sĩ Lạc, ông Andrés gặp cô, trò chuyện trực tiếp, là sẵn lòng cung cấp công nghệ tủ lạnh và điều hòa."
Lạc Di cảm nhận sự gấp gáp trong lời của , nhướng mày lên: “Các công nghệ ?"
Trần Nhất Phàm là một cán bộ cấp trung với kinh nghiệm việc phong phú, nhưng đây là đầu tiên giao tiếp với trẻ tuổi nổi tiếng như Lạc Di.
Chủ yếu là, dù cô còn trẻ, nhưng khí chất quá mạnh mẽ, khiến cảm thấy áp lực lớn.
" , công nghệ điện gia dụng của họ là tiên tiến nhất thế giới, chúng thì kém xa, việc thảo luận về việc mở nhà máy liên doanh đây, điều kiện khắt khe, họ giữ bí mật công nghệ, chỉ để trong tay của họ, chúng cung cấp đất và phần lớn nguồn lực..."
Lạc Di nghiêng đầu suy nghĩ một lát: “Cho một giờ, sẽ phá giải công nghệ tủ lạnh."
Trần Nhất Phàm kinh ngạc, chứ?
"Hả, một giờ? Cô chắc chứ?"
Lạc Nhiên bên cạnh, mắt sáng rực: “Chị thì , việc gì chị ."