Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1081

Cập nhật lúc: 2025-03-27 23:28:42
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân thể Hàn lảo đảo sắp ngã, ruột gan thiêu đốt.

Lạc Di bước nhanh trong, Dương Nam Ba theo bên cạnh cô, thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô gái thì khỏi khuyên nhủ: "Cho dù công việc quan trọng thế nào cũng nghỉ ngơi hợp lý, sức khỏe quan trọng lắm."

Lạc Di quá nhiều chuyện , cô luôn cảm thấy thời gian đủ: "Biết mà, cố ý chạy tới tìm em là vì xảy chuyện gì ?"

Dương Nam Ba nhỏ: "Còn nhớ Trịnh Vinh Xương ở HK ? Ông tới thủ đô, thăm hỏi nhiều , em cũng nhớ cẩn thận một chút."

Đây là để đề phòng lỡ như.

Lạc Di mở to đôi mắt vô tội: "Ân oán giữa em và ông xoá bỏ , ông đến mức như thế chứ."

Dương Nam Ba giật , nghĩ như thế chứ? Anh sắp quên nghĩa bốn từ xóa bỏ ân oán .

"Cơ nghiệp nhà họ Trịnh sụp đổ trong tay em, thừa kế mà ông để ý nhất cũng chôn vùi trong tay em đấy."

Lạc Di lời lẽ hiên ngang: "Nói bậy, nhà họ Trịnh thừa kế ông coi trọng sụp đổ thì , liên quan gì tới em? Em chỉ là hại đáng thương thôi."

Dương Nam Ba: "..."

Cô về nước là giả vờ hiền lành ngoan ngoãn, tính lừa ai thế?

"Đồ của em ở nước đóng gói gửi về đây, em ký nhận ."

Lạc Di gật đầu: "Đưa tới đơn vị công tác của em , em một căn hộ ở bên đó."

Đơn vị chia căn hộ cô cũng phần, cô nhận một căn hộ hơn một trăm mét vuông, trang trí đầy đủ cả , bình thường việc xong trễ quá thì cô sẽ ở căn hộ đó, tiện đỡ lo.

"Được."

...

Phòng hội nghị, Lạc Di giới thiệu công dụng của máy in đa năng mặt , khiến vô cùng bất ngờ, đây là đồ đấy.

Vừa thể in biển quảng cáo, thể in ảnh, thế còn in nhiều thứ khác, chỉ nghĩ chứ gì là in .

Cửu sư khỏi khen một câu: "Lạc Di, cái sáng tạo, thể sản xuất quy mô lớn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1081.html.]

Lạc Di tủm tỉm đưa những thông tin liên quan, giấu riêng chút nào, giảng giải chi tiết cho : " xin quyền sáng chế, cứ lấy dùng , trả một chút phí bản quyền là , điều tìm vật liệu tốn công."

Cửu sư một hồi, hiểu hết: "Em học ngành Khoa học Vật liệu mà, tiếp tục nghiên cứu cách tạo vật liệu?"

Lạc Di nhiều thời gian như : "Hạng mục nghiên cứu tiếp theo quan trọng hơn, cần em hơn nữa."

Siêu máy tính đưa kế hoạch, những vật liệu cần thiết cũng gom gần đủ , thể bắt đầu.

Cửu sư Lạc Di là đúng mực: "Được , để sắp xếp."

"Đồng chí Lạc Di, cùng ăn bữa cơm , căn tin cá xào ớt và thịt dê luộc đấy."

"Được thôi." Nhắc tới ăn là cô hăng hái.

Lạc Di ăn ké một bữa cơm, đó quá lâu mà đến địa điểm tiếp theo, đại học Bắc Kinh.

Khai giảng một tháng mà cô ghé nào.

Có điều cô là giáo sư mời riêng về giảng dạy, đó thỏa thuận thể điều chỉnh giờ dạy, khi nào rảnh mới tới mở tọa đàm, quy tắc do cô quy định.

Cách nhiều năm trong sân trường quen thuộc, Lạc Di xng quanh cảm thấy vô cùng thiết, con đường cô từng qua vô , mặt cỏ cô từng chơi

Vài sinh viên ngang qua cô, một trong đó bước lui , hai mắt sáng ngời: "Vị bạn học , bạn lạc đường ? Muốn , để dẫn bạn ."

Bạn học nữ xinh quá, khí chất ngời ngời, như tiên giáng trần.

Khóe miệng Lạc Di giật giật, cách bắt chuyện cổ lỗ sĩ quá.

"Không cần, đường."

Nam sinh còn , bạn học bên cạnh nhịn túm cánh tay kéo về phía : "Đi thôi, tiết hôm nay quan trọng, thể đến trễ , kết bạn thì khi nào chả ."

Các nam sinh nhanh chân rời , tới khu dạy học mới đầu thoáng qua: "Wow, bạn học nữ theo chúng kìa, chẳng lẽ cũng ở khoa cơ khí của chúng ? chuyện ấn tượng gì với bạn nữ xinh như thế chứ."

"Còn xinh hơn cả hoa khôi của khoa, đúng là thể tưởng tượng, như thế tiếng tăm gì ."

"Hay là sinh viên trao đổi?"

"Cũng thể."

Loading...