Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1109

Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:12:47
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Cao Minh sáng lên: "Lạc Di từ chức, cô..." thuyết phục cô .

Mặc Cẩm Tú hung hăng , tức giận : "Ông ép cô ? Được lắm, cô chúng đấy, ông mà chơi một ."

Từ lâu bọn họ khó chịu với ông , ông nhiều chuyện, cái gì cũng quản nhưng về mặt kỹ thuật hiểu gì.

Cao Minh ngờ cô phản ứng như , ông lo lắng: "Không, , cô đừng ăn lung tung."

Đến nay ông vẫn thu phục đám , bọn họ đều là đơn bào, ngoại trừ nghiên cứu khoa học thì gì cả.

Mặc Cẩm Tú sợ ông , bọn họ chỉ tin tưởng một , chính là Lạc Di.

Cao Minh tức hộc máu, bất chính hạ tắc loạn, tất cả đều giống .

Lạc Di quan tâm bọn họ nghĩ gì về cô, cô trực tiếp lái xe về nhà, khi thấy một chiếc xe quen thuộc đang đỗ cửa nhà , cô vội vàng kéo cửa kính xuống, là cô đang xách hành lý.

"Mẹ, thế?"

Ngô Tiểu Thanh ngạc nhiên vui mừng, con bé nửa tháng về nhà: "Lạc Di, con rảnh mà về nhà? Mẹ chuẩn Hải Thành công tác nấu cơm cho con , gọi cha con …”

Lạc Di dừng xe mở cửa bước ngoài: “Con cũng .”

Ngô Tiểu Thanh sửng sốt: "Hả, cái gì?"

“Con cũng từng đến Hải Thành, dẫn con chơi nhé.” Lạc Di nũng nịu ôm cánh tay Ngô Tiểu Thanh, ngọt ngào.

Ngô Tiểu Thanh xoa đầu con gái, bà chút nghi hoặc nhưng cũng hỏi thêm: "Được , thì chuẩn chút ."

Lạc Di lấy hai bộ quần áo để và chiếc máy tính xách tay, nếu cần gì thì cô đến Hải Thành mua, cô mang theo tiền.

Chẳng bao lâu , đoàn xuất hiện ở sân bay, Lạc Di lấy thẻ công việc nhanh chóng thành thủ tục lên máy bay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1109.html.]

Trên máy bay hiện tại nhiều , đều là công tác, một nửa ghế trống thể thoải mái lựa chọn.

Lạc Di chọn vị trí sát cửa sổ, tắt điện thoại chơi thôi.

Sau khi máy bay cất cánh, cô cảnh vật mặt đất càng ngày càng nhỏ, môi khẽ mỉm , cứ chờ đấy, chặt đứt tay của mấy , cô mang họ Lạc.

Từ lúc cô rời khỏi Viện nghiên cứu đến khi máy bay cất cánh chỉ hơn một giờ.

Cô chạy , nhưng để một quả b.o.m hạng nặng, các bên tin đều yên, tất cả cùng hành động.

Trong viện nghiên cứu, da đầu Cao Minh tê dại khi đối mặt với ánh mắt dò xét của tất cả .

Ông Mạc là tấn công đầu tiên: “Ý ông là Lạc Di quá tùy hứng, tinh thần trách, ý ông là ?”

Cao Minh thận trọng : “Không , cô còn trẻ, kinh nghiệm còn quá ít, chúng bao dung và chỉ dẫn cho cô …”

Ông Mạc tức giận, học trò của ông giỏi, tuy còn trẻ nhưng suy nghĩ trưởng thành, từng trải qua nhiều trận sóng to gió lớn.

"Cái rắm, đây là những lời mà cấp nên về cấp ? Ông xứng bậc ? là giáo viên cũng bao giờ mấy lời như thế, ông thì giỏi , ỷ già ức h.i.ế.p trẻ."

Ngay khi nhận đơn từ chức của Lạc Di, suy nghĩ đầu tiên của ông chính là cô khác ức hiếp.

Cao Minh tái mét mặt: "Ông Mạc, ông đừng tức giận, chúng đạo lý."

Trước đây ông từng nghiên cứu hồ sơ của Lạc Di, nhưng bây giờ ông phát hiện hóa ông chẳng hiểu gì về cô.

Ông Mạc hung hăng ông chằm chằm: "Cuối cùng cũng hiểu, ông nào đến giúp một tay, rõ ràng là đến cướp quyền, thu hoạch thành quả nghiên cứu.”

Cao Minh căng thẳng, lặng lẽ liếc những khác: "Ông Mạc, buồn khi ông buộc tội như ."

Bộ trưởng Lỗ nhíu mày : "Ông Mặc, tiên hãy một câu, chuyện thể trách Cao Minh, theo như thấy đôi bên phối hợp đủ, đôi bên đều vấn đề, nhưng thể cứ , chúng tìm .”

Cao Minh là tri kỷ của ông , ông cũng thể nhiều, chỉ thể giữa hòa giải.

những khác dè chừng như : “Theo như thấy, Lạc Di đúng là quá bốc đồng, thể ỷ bản chút công lao mà tự cao tự đại, coi ai gì, Cao Minh lo liệu chu chuyện hậu cần, đến cũng khen ngợi, năm nào cũng bình chọn lao động tiên tiến..."

Loading...