Lạc Di im lặng một lát: "Thầy ơi, thật xin , em thầy thất vọng. Thầy cứ coi như đứa học trò , là em , thầy đuổi em ."
Ngực ông Mạc đau đớn, càng nghĩ ông càng tức giận, xem bọn họ ức h.i.ế.p một đứa trẻ ngoan thành cái gì, khiến c.h.ế.t tâm, mấy hài lòng ?
"Lạc Di, em là đứa trẻ ngoan nhất đời, cũng là học trò giỏi nhất, do một bắt nạt quá đáng."
Lạc Di nhẹ giọng an ủi ông Mạc: "Thầy ơi, thầy cũng nghĩ thoáng một chút, em nhà khoa học, giáo sư thì vẫn thể một doanh nhân xuất sắc. Em cũng giỏi về phương diện tài chính, nộp nhiều thuế hơn cũng là đóng góp cho đất nước mà.”
"Thầy yên tâm, đời em sẽ phục vụ cho bất cứ một quốc gia nào khác, đây là giới hạn của em.”
Vừa hiểu chuyện yêu nước, nào giống cô gái tùy hứng bướng bỉnh trong miệng đám .
Giọng tự ti của cô vang lên: “Cái gì mà nếu vua coi như trường cột đất nước mà đối đãi, tất sẽ báo đáp ân tình của quốc gia chỉ là một câu đùa mà thôi”.
Từng câu từng chữ như con d.a.o sắc nhọn đ.â.m thẳng lòng , cho đám bồn chồn.
Cúp điện thoại, hai mắt ông Mạc đỏ hoe, giận dữ quát lên: "Ông hủy hoại niềm tin của một nhà khoa học hàng đầu, bây giờ ông lòng chứ? Ông vui chứ? Hả?"
Sắc mặt đều xám xịt như đang để tang.
Nhiếp Khôn Minh lên, lạnh lùng : " sẽ báo cáo lên cấp , cứ chuẩn , ở đây gián điệp điều tra nghiêm ngặt."
Chuẩn cái gì? Đương nhiên là chuẩn điều tra, thậm chí thể dính líu đến một vụ án gián điệp.
Nghe những lời , sắc mặt của càng tồi tệ hơn.
Nhiếp Khôn Minh báo tin lên , ngay hôm lãnh đạo đưa tuyên bố, bằng giá thuyết phục Lạc Di , nhất định cho cô một lời giải thích rõ ràng, đồng thời nghiêm túc điều tra sự việc, bất kể phát hiện ai vấn đề cũng tuyệ đối nương tay.
Đặc biệt nhấn mạnh một điểm, nghiêm ngặt phòng chống gián điệp nước ngoài thâm nhập các đơn vị tổ chức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1111.html.]
Một cuộc thanh trừng lớn bắt đầu, ai ai cũng thể gặp nguy hiểm.
Lạc Di gì về chuyện , cô say mê ở Hải Thành, hàng ngày mua sắm ăn uống, cô tham quan bộ Hải Thành và ăn tất cả những món ngon ở đây.
Không cần suy nghĩ về bất cứ điều gì, cả ngày chỉ ăn uống vui chơi, hưởng thụ thời gian vui vẻ.
Những ngày sách thí nghiệm như thế thật hiếm hoi, đây là đầu tiên cô niềm vui như .
Ngô Tiểu Thanh thấy mặt con gái thêm chút thịt, ước gì thể chơi thêm mấy ngày nữa, đứa nhỏ học hành chăm chỉ, đơn vị xong chỉ tập trung nghiên cứu mà quên hết chuyện ăn uống. lẽ sử dụng trí óc nhiều nên vẫn luôn gầy gò như .
Khó khăn lắm mới thêm chút thịt, đương nhiên bà hạnh phúc.
Bà yêu cầu cao đối với con cái, chỉ cần con khỏe mạnh bình an thì cũng , nhà họ giàu , nuôi một đứa trẻ vấn đề gì cả.
Lạc Di khoác tay Ngô Tiểu Thanh đường, xung quanh phát hiện thứ đều thú vị, đây là hậu quả của việc ở nhà quá lâu.
"Con phát hiện phụ nữ ở Hải Thành khá thời trang, cũng chú trọng đến việc kết hợp quần áo."
Mỗi thành phố đều khí chất riêng và phong cách ăn mặc riêng.
“Còn ?” Ngô Tiểu Thanh ba cửa hàng ở Hải Thành, bà tới đây để xử lý các vấn đề liên quan. "Hải Thành là kinh đô thời trang của cả nước, đây đều đổ xô mua sản phẩm của Hải Thành."
Không cần xem quảng cáo dân ở Hải Thành đều rằng đây là sản phẩm bán chạy nhất ở Hải Thành.
Lạc Di : “Không nhiều hàng thì mới tranh .”
Trong thời đại nguồn cung khan hiếm, các hợp tác xã cung ứng và tiếp thị quá nhiều, mua gì cũng giành giật.
Hai con trò chuyện đùa đường, vẻ ngoài xinh của họ thu hút vô sự chú ý.
Lạc Di thể thấy biển hiệu đặc biệt của cửa hàng nhà từ xa, bên trái là cửa hàng thời trang của thương hiệu HongKong, rõ ràng cửa hàng của HongKong kinh doanh hơn, cũng đông đúc hơn.