Những ngày đó, Lạc Di và ăn uống chơi đùa, dạo phố lớn hẻm nhỏ, mỗi ngày đều ăn những món ăn khác , tất cả đều do cô mời.
Hội quảng giao kéo dài, nên mua thì mua, nên tiêu thì tiêu, Tô Tiểu Thanh nhận mấy đơn hàng lớn.
Lạc Di mời ăn đồ kho nhà , móng giò và thịt kho ăn hết.
Biết nhà Lạc Di kinh doanh, đều đặt đơn giúp. Họ đó đồ ăn đắt giá, còn ngon nữa, xem như bắt mối ăn, còn thể với Lạc Di, mà chứ.
Khi Lạc Quách Vinh ở đó, mấy đơn hàng quốc tế giải quyết .
Hội chợ sắp kết thúc, phía chính quyền tổ chức một bữa tiệc chính thức, mời các vị khách quốc tế trong hội tham gia, Lạc Di cũng nhận một thiệp mời.
Cách thức cao, Lạc Di xem xét quyết định mang tham gia cùng, quen với nhiều phía .
Ngô Tiểu Thanh cũng từng tham gia nhiều bữa tiệc, nhưng đầu tiên tham gia loại cách thức cao , khó tránh khỏi căng thẳng.
Bà chuẩn từ sớm, dưỡng da, trang điểm, chọn lễ phục.
“Tiểu Di, con xem, nên học một ngoại ngữ ? Muốn tới Paris bồi dưỡng thì học tiếng Pháp chứ?”
Vợ chồng họ phát tài khá nhanh, vài thứ theo kịp, Lạc Di từng cố ý nhắc nhở họ, bảo họ tới lớp học lễ nghi, học cách xã giao, lễ nghi, tránh trò cho thiên hạ.
Tuy nhiên, ngoại ngữ quá khó, bình thường họ bận. Bản bà chút ít, bình thường thể chuyện với nước ngoài, Lạc Quốc Vinh thì giao tiếp trôi chảy.
“Được ạ, sống đến già, học đến già.” Lạc Di thấy bà căng thẳng nên híp mắt đánh trống lảng: “Muốn ăn với nước ngoài, cái gì cũng học một chút, nếu sẽ dễ lừa.”
Tuy thể thuê phiên dịch, nhưng cũng đảm bảo đó đáng tin, trình độ thấp biểu đạt chính xác , trình độ cao hơn thuê .
Ngô Tiểu Thanh lọt, quyết định sẽ tranh thủ thời gian học.
Thấy con gái trao đổi với nước ngoài hề chút trở ngại nào, tiếng Anh tiếng Pháp cũng , bà cũng thấy .
“Tiểu Di, con lo ?”
Lạc Di đích trang điểm cho , động tác nhẹ nhàng thuần thục: “Con mạnh nhất, ai hơn, mỹ hơn con, xin kết bạn với con, con lo chứ?”
Một cô gái tự tin như ánh mặt trời, sáng sủa như mùa Xuân, ai yêu cơ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1143.html.]
Trong lòng Ngô Tiểu Thanh tràn đầy kiêu ngạo, đây là con gái của bà.
Lạc Di trang điểm xong.
“Xong , , xem hài lòng ?”
Ngô Tiểu Thanh mở mắt gương, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên, trang điểm khéo léo quá, phụ nữ trẻ hơn mười tuổi là bà ?
“Cũng là trang điểm, con thế chứ?”
Bình thường bà trang điểm, khi tham gia những sự kiện trang trọng thì thuê trang điểm, nhưng nhiều lắm cũng chỉ trang điểm nhạt để thất lễ thôi.
Bây giờ đang chuộng trang điểm đậm, bà hề thích, nhưng Lạc Di trang điểm giúp bà đặc biệt, như trang điểm, trông trẻ, trong trắng hồng, như gương mặt ngoài ba mươi tuổi.
Lạc Di cực kì kiêu ngạo: “Người với khác mà. Đây là trang điểm tự nhiên, nếu học, con thể dạy .”
Ngô Tiểu Thanh gật đầu chút do dự: “Học chứ.”
Bà thầm nghĩ, ai cũng thích cái cả.
Khi hai con xuất hiện gây chấn động nhỏ. Dung mạo tương tự, khí chất khác , một là thục nữ xinh hiểu , một cao quý như công chúa nhỏ.
Ngô Tiểu Thanh mặc sườn xám thêu màu xanh da trời, kết hợp với bông tai ngọc trai, tóc búi lên, trông chững chạc khéo léo, khí chất tầm thường.
Lạc Di mặc một bộ váy công chúa màu trắng, đeo vương viện kim cương nhỏ, cả tỏa sáng lấp lánh, xinh khiến nghẹt thở, dám lòng khinh thường.
Người ăn mặc, phật dát vàng, cái vương miện nhỏ khiến nhiều sốc.
Mấy cô gái vây quanh Lạc Di đều ăn mặc gọn gàng xinh , đeo đầy trang sức, đàn ông thì tự chơi, mạnh ai nấy chơi.
Nicole lấy lạ: “Leyi, giờ thích khoe khoang, hôm nay thế?”
Khóe miệng Lạc Di co giật, cô linh cảm copy công chúa Disney.
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ nổi loạn.
“Đừng hỏi, hỏi chính là chụp ảnh , các ?”
Có cô gái nào thoát sự cám dỗ của việc chụp ảnh ? Họ lập tức cùng chụp ảnh.
Mọi chụp ảnh vui, coi đó là một trò chơi.