Thế nên, ai tổn thương Lạc Di thì đều là kẻ thù của , cho dù kẻ thù là ruột của thì cũng sẽ bỏ qua.
Đây chính là một lời cảnh báo, tất cả mặt ở đây đều thấy.
Trình Vận ngơ ngác đôi trai tài gái sắc mặt, đầu óc trống rỗng.
Hai vợ chồng Lạc Di cả, chỉ ở nhà mới của Phượng Hoàng Viên hai ngày.
Dọn tới nhà mới đó lâu, hai vợ chồng nhỏ ở trong biệt thự tên Lạc Di, diện tích kiến trúc cũng hơn bốn trăm mét vuông, ba tầng, sân hơn một trăm mét vuông.
Lầu ba một phòng ngủ chính lớn, phòng quần áo, phòng sách, thiết kế cửa sổ trừ trần đến sàn để lấy ánh sáng nhất.
Lầu hai là khu nghỉ ngơi giải trí, phòng khách, quầy bar, phòng khiêu vũ dùng để khiêu vũ, coi như phòng tập thể hình, còn một phòng đàn thật to.
Tầng một là phòng ăn, phòng khách, phòng việc nhỏ và hai phòng dành cho các vệ sĩ ở.
Người khác cũng quấy rầy bọn họ, để cho bọn họ yên tĩnh.
Ngày hôm nay, hai đang trong sân lười biếng phơi nắng, thì một giọng quen thuộc: “Chị ơi, chị ơi.”
Giọng chút kỳ lạ, khiến Lạc Di nhảy dựng lên thiếu chút nữa ngã sấp xuống, Tiêu Thanh Bình đỡ lấy cô: “Tiểu Nhiên, ?”
Lạc Nhiên chạy xông như một cơn gió, tay đang giơ cao một cái hộp gấm: “Cái ... Cái ...”
Khuôn mặt đỏ bừng vì chạy vội, giọng đều đổi.
Lạc Di trấn an : “Đừng nóng vội, từ từ .”
“Đây là quà cưới mà của chị, là cái gì ?” Lạc Nhiên thở hổn hển, đây là chị gái kêu bé cất kỹ, vốn định chờ qua hai ngày sẽ đưa tới.
Cậu còn giúp đỡ sửa sang một chút, kết quả là...
Lạc Di chăm chú một hồi, đây Nhiếp Khôn Minh cho cô ?
“Mang đây.”
Mở hộp xem thấy đó là một cuộn giấy, cô nhíu mày, chẳng lẽ là một bức tranh nổi tiếng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1208.html.]
Khi cô mở dòng chữ, chúc hai vị đồng chí Tiêu Thanh Bình Lạc Di - trăm năm hòa hợp.
Theo bản năng cô về phía chỗ ký tên, ngây ngẩn cả .
Tiêu Thanh Bình cũng thấy, hai , đều kinh ngạc.
Lạc Nhiên kéo tay chị gái lắc, tâm trạng vô cùng kích động: “Chị ơi, em lầm ? Không ai dám bắt chước tên ?”
Lạc Di im lặng: “Ừ, ai dám, chị tặng bánh kẹo cưới cho ông , ông tặng chị một bức thư, vấn đề gì.”
Ánh mắt Lạc Nhiên trợn tròn, cái gì, cô đang cái gì? Mỗi một chữ đều hiểu, nhưng khi với đều thành lối của ngoài hành tinh.
Sao cô dám đưa bánh kẹo cưới cho đó? Chị của nhất định là ngoài hành tinh!
Trong lòng Lạc Di vô cùng cảm khái, cô chỉ gửi như thường lệ, nhưng quan tâm đến tay đó .
“Đừng ngạc nhiên, cũng đầu tiên.”
Không đầu tiên cô tặng đồ, cũng đầu tiên tặng chữ, đúng ?
Lạc Nhiên muôn phát điên, hai tay nắm chặt, như đánh tiết gà: “Em cố gắng thật , đợi khi em thành tích cũng xin một bức thư, đây là mục tiêu cuối cùng của cuộc đời em.”
Lạc Di mỉm vỗ vỗ lưng : “Cũng ước mơ, cố lên, thiếu niên.”
Ngày nghỉ kết hôn cuối cùng, Lạc Di đồng ý ăn bữa cơm tối với .
Mọi đều ăn uống vui chơi vui vẻ, còn mua nhiều đặc sản.
Cơm nước xong cùng uống , lười biếng tâm sự, khí vui vẻ.
Lạc Di híp mắt : “Đã chuẩn cho một phần quà, cảm ơn ngại ngàn dặm xa xôi tới tham gia hôn lễ của chúng .”
Mọi đều tò mò sang: “Đây là cái gì?”
Lạc Di đảo mắt: “Cách đây lâu mua một công ty robot, hiện tại đang ý định xây dựng một nhà máy ở trong nước, hứng thú tham gia một chân ? Đây là kế hoạc kinh doanh, còn đây là hợp đồng cổ phần, thể xem một chút.”
Mọi chút mơ hồ, chuyện gì đang xảy ?
Thị trường robot hiện nay , tại cô tham gia ngành ?
Ông Damon sửng sốt một chút: “Là công ty của chúng ? Cô bán cổ phần ngoài?