Đêm nay bận, nhưng phận của một định đoạt lúc .
Ishii Khang ngủ một giấc đến tận trưa hôm mới tỉnh, ông mơ màng, chuyện gì xảy với ông ?
Ông còn kịp nghĩ thì thuộc hạ của ông vội vã chạy : "Ông chủ, , cảnh sát đến .”
Cảnh sát đưa lệnh bắt giữ và : "Ông Ishii Khang, ông bắt."
Ishii Giang thấy mặt liền biến sắc: "Làm càn, ai dám bắt ? sẽ gọi cho sếp của các ."
Bình thường cảnh sát luôn kính sợ ông , hiện tại hề sợ hãi, thậm chí là coi thường ông .
"Xin mời."
Thái độ của họ khiến Ishii Giang nhận điều gì đó, ông gọi điện nhưng bên trả lời cuộc gọi của ông .
Đây là đầu tiên trong đời.
Ishii Giang chợt thấy ớn lạnh, , sự việc nghiệm trọng.
Ông gọi mấy nhưng ai bắt máy, ông cảm thấy mắt tối sầm, viên cảnh sát mặt: “ phạm tội gì ?”
Một cảnh sát lặng lẽ đưa một tờ báo, Ishii Khang mở , thấy dòng tiêu đề trang nhất: Thư nhận tội của Ishii Khang.
Trên đó liệt kê những hoạt động phi pháp mà ông thực hiện trong nhiều năm qua, tội danh mờ ám thể đưa ánh sáng, tổng cộng mười chín tội danh.
Ông đủ điều , tội ác của ông thật ghê tởm.
Cuối cùng là con dấu cá nhân, dấu tay của Ishii Khang và đặc biệt là chữ ký của ông .
Ishii Khang thể tin mắt , giống như thấy ma, con dấu riêng trong két sắt của ông , và chỉ ông mới mật khẩu.
Các chữ ký đều giống hệt , ông thể phân biệt chúng là thật giả.
vấn đề là ông ký!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1220.html.]
Nghĩ tới hậu quả, trong lòng ông sôi máu, tức giận : "Khiếu nại báo chí, lập tức mua hết báo, nhanh ."
Khi một tay ông thống trị bầu trời, tờ báo nào dám đăng những tin tức bất lợi cho ông ?
Giờ đây, đế chế Tập đoàn Ishii đang bờ vực sụp đổ, những đều bỏ thêm đá xuống giếng, ông hận, chờ ông đông sơn tái khỏi tuyệt đối sẽ tha cho đám .
Trợ lý đáp vội vàng rời , nhưng nhanh chóng tái mặt chạy , định gì đó thì một nhóm xông .
Người dẫn đầu là ngài Bach, mỉm Ishii Khang: "Chúng gặp ."
Sắc mặt của Ishii Khang đổi liên tục, thêm một tên khốn bỏ đá xuống giếng, ông gượng : "Ngài Bach, đến đây?"
Ông sẽ bao giờ bán sản nghiệp, tuyệt đối .
Đây là nền tảng của nhà Ishii bọn họ.
Bach vô cùng đắc ý: “Nghe ông sắp tù, sớm lấy đồ của mới ”.
"Anh cái gì?" Ishii Khang hiểu.
Bach đưa một bản thỏa thuận và : "Tập đoàn Ishii và tất cả tài sản tên ông bán cho . Ông thật hào phóng, bán cho với giá một đồng, đúng là bạn ."
Ishii Khang chộp lấy bản thỏa thuận, trong đó ghi rõ sẽ bán tài sản cho Bach với giá một đồng, chữ ký của ông , con dấu riêng và cả con dấu công ty, thỏa thuận thành lập.
Một đồng? Này điên rồ ? Vô cùng xúc phạm.
Cổ họng ông ngứa ngáy, phun một ngụm m.á.u bẩn bản thỏa thuận, ông điên cuồng xé tờ giấy, "Không, , ký, thừa nhận."
"Ngài Ishii, ông ý rút lời của ? Một khi thỏa thuận thành, dù hối hận cũng muộn.” Bach trịch thượng ông , trêu chọc ông như mèo vờn chuột: "Đây chỉ là bản , chỗ hơn chục bản, đủ cho ông xé."
Ishii Khang sững sờ, đó trở nên tức giận và điên cuồng hét lên: "Là ai? Rốt cuộc là ai?"
Bach thương hại giễu cợt ông : “Ông cứ yên tâm tù , sẽ xử lý thỏa Tập đoàn Ishii”.
Ishii Khang cam tâm, ông tức giận đến mức g.i.ế.c : “ nộp đơn xin hủy bỏ thỏa thuận, ký, gọi Nhất Lang và Ngũ Lang về giải quyết vấn đề , nhanh lên."
Ông chỉ hai đứa con trai là năng lực, thủ đoạn, những đứa còn đều vô dụng.
Tuy nhiên, quản gia tỏ lo lắng : "Không thể liên lạc với hai thiếu gia."