Ông còn kịp xong, Lạc Di đột ngột ngẩng đầu lên, lạnh lùng ông : “Một trong những khuyết điểm của là keo kiệt và nhiều ghi thù.”
Tiến sĩ Lưu sửng sốt, cô dám như ở chỗ đông ? Không sợ bắt ?
“Cô đang đe dọa ?”
Lạc Di thích ông , khen ngợi mà tự kiêu, lẽ già nên hồ đồ.
“Vấn đề nữa là nếu ai vui, sẽ đó , cả nhà cùng ”.
Tiến sĩ Lưu khỏi rùng , kinh ngạc tức giận: "Ông Mạc, học trò của ông kiêu ngạo như , ông quan tâm?"
Ông Mạc đang bận rộng xem bản vẽ: "Con thể quá hảo, nó chỉ vấn đề nhỏ thôi, vui lòng chiều theo ý nó, nếu thấy sợ thì đôi co với nữa là xong ?"
Ông Mạc cũng là thể coi thường, chút tôn trọng, nhưng ông cụ mất kiến nhẫn
Học trò nhà thiệt hại gì nên ông hề lo lắng.
Ông gay gắt đáp : " thấy ông kỳ lạ, ông cứ tìm phiền phức là vì cái gì ? Vì Tôn Vũ Tĩnh ư? Cô vẫn đấy thôi."
Theo những gì ông , khuôn mặt của Tôn Vũ Tĩnh chữa khỏi, cô sử dụng thuốc trị bỏng nhất từ nước ngoài, vết sẹo biến mất và cô vẫn là một cô gái xinh .
Hơn nữa, cũng xem mắt thành công, gia đình hai bên đều hài lòng, cuối năm sẽ kết hôn.
Thuốc là do Lạc Di lấy, tiền chữa bệnh cũng do Lạc Di cung cấp, khi vết thương của Tôn Vũ Tình bình phục, cô chủ động chuyển đổi công việc, chính Lạc Di âm thầm giúp đỡ cô , thật sự là tận tình tận nghĩa thì còn gì đáng chê nữa?
Lạc Di trực tiếp vạch trần sự ích kỷ của tiến sĩ Lưu: “Muốn cảm giác hiện diện, áp đảo chúng giành chủ động và khiến chúng con lời ông ”.
Nếu việc thành công thì thể sẽ thành lập một nhóm nghiên cứu nhỏ, ai sẽ chịu trách nhiệm?
Nếu gì ngoài ý thì chính là ông Mạc, đủ trình độ, uy tín cao, học viên các khoa, dễ phối hợp.
Mỗi đều lòng ích kỷ, các nhà nghiên cứu khoa học cũng ngoại lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1228.html.]
Tim tiến sĩ Lưu đập thình thịch, ông cảm giác như da xé toạc: "Cô nhảm , bản vẽ vốn dĩ là vấn đề."
Lạc Di đưa tờ giấy nháp trong tay cô : "Đây là quy trình thực nghiệm của , trang giấy vấn đề gì."
Trương Thanh Hà cũng đưa : "Trang của cũng vấn đề."
Những khác cũng đặt bản thảo quy trình thực nghiệm của họ lên, biểu thị rằng họ thể trao đổi cho , cùng nghiệm chứng.
Chỉ một yên.
Ánh mắt Lạc Di đảo qua: "Tiến sĩ Lưu, đều đang tích cực giải quyết vấn đề, nhưng chỉ ông là tìm . thực sự nghi ngờ suy nghĩ của ông vấn đề, là cho là cho đất nước đây?"
Nói một cách thẳng thắn, cái gì mà lên vì khác, cái gì mà chống sự bất công, cái gì mà mắt, đều là bao biện.
Tranh tranh , đều là tranh giành lợi ích.
Đánh cô cô , ông Mạc là dạy dỗ học trò kỷ luật để lôi kéo đám đông? Để họ khó mà cạnh tranh với những trong bộ phận .
Đáng tiếc, ông gì về tính cách của Lạc Di.
Tiến sĩ Lưu sửng sốt, ông lắc đầu nguầy nguậy: "Không, , , cô nhảm."
Tiêu Thanh Bình lạnh lùng mở miệng: “Ở phương diện cơ giới cũng nghiên cứu, cũng tham gia các khóa học liên quan tại nước Mỹ.”
Bác sĩ Lưu hít một lạnh.
Chính vì câu , những cuộc họp về sự hiện diện của bác sĩ Lưu nữa, đuổi ngoài.
Cuối cùng, thành lập một nhóm, do Tiêu Thanh Bình phụ trách.
Tuy tuổi tác của còn trẻ, đủ trình độ, thế nhưng kiến
thức chuyên môn của đặc biệt , chứng minh năng lực của với thông qua sửa đổi bản vẽ.
Trước đây, cũng từng độc lập phụ trách một nhóm nghiên cứu khoa học nhỏ, nhưng đây là đầu tiên dẫn dắt một đoàn đội nghiên cứu khoa học quy tụ những tên tuổi lớn từ khắp nơi như thế .