Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 387

Cập nhật lúc: 2025-03-18 13:42:31
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với nghi thức thì Lạc Di thấy cũng , cũng : “Không cần long trọng quá, đơn giản xíu là , em cho bố một tiếng.”

“Được.”

Hai trao đổi qua , chuyện quyết định trong lúc .

Rõ ràng là chuyện quan trọng nhưng vô miệng họ tựa như chỉ là chuyện thường.

Nhóm sinh viên ở cạnh thấy thật huyền ảo, họ ngơ ngác , đây hẳn là mơ, là mơ ha.

Lạc Di tiết tự chọn buổi chiều, cô hiếm khi cúp học, cô quan sát giáo viên thí nghiệm một cách cẩn thận.

Ừm, thật thực hành, thí nghiệm dễ nghiện.

Thầy Mạc gọi họp , khi còn dặn dò một câu: “Lạc Di, học báo cáo thí nghiệm như nào với các đàn đàn chị .”

“Vâng ạ.”

Sau khi ông , bầu khí trong phòng thí nghiệm thoải mái hơn nhiều.

Mọi mồm năm miệng mười hỏi Lạc Di, quen thầy Mạc? Gia đình cô gì? Bố nghề gì?

Từng cực kì hóng hớt, đều là trẻ tuổi cả mà.

Khóe miệng Lạc Di khẽ giật, như cô dựa quan hệ gia đình để lọt mắt xanh của thầy Mạc ?

“Bố em đầu bếp, em nội trợ, nhà em đơn giản.”

tin thì cô cũng thôi.

Thiệu sư hiểu: “Sao em dám thế với thầy Mạc ?”

Anh thấy thầy Mạc là căng thẳng, dám lớn tiếng chuyện, tựa như chuột thấy mèo .

Lạc Di thấy kỳ hỏi ngược : “Em gì quá đáng mà nhỉ?”

Thiệu sư im lặng, quá đáng ư? Họ thấy quá đáng, nhưng thầy Mạc thấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-387.html.]

“Nào ai chọn thầy bao giờ cơ chứ?”

Lạc Di nửa ngày cũng mệt, cô tìm ghế xuống: “Từ xưa đến đều chọn mà, đây là sự lựa chọn hai chiều dựa sự bình đẳng tự nguyện, miễn cưỡng hạnh phúc.”

Quần chúng xung quanh: “...”

“Lạc Di, em sợ thầy Mạc?”

Họ thấy Lạc Di kỳ lạ, Lạc Di thì thấy họ lạ kỳ: “Sao sợ chứ? Ông cũng là bình thường hai mắt với một cái miệng thôi mà, cũng ăn thịt .”

Quần chúng: “...”Rầm, cảm giác như cùng một thế giới, cách nào câu thông.

Thường sư tỷ kìm nén sự ganh tị và hỏi một câu: “Em thể chị mới thể khiến thầy Mạc đối xử đặc biệt ?”

Tư chất của cô bình thường, trong phòng thí nghiệm ba năm mà thầy Mạc thấy.

cô bé , tới nhận tử cuối cùng, khiến tâm trạng cô mất cân bằng.

Trên con đường Lạc Di , cô gặp vô đối thủ, ganh tị với cô nhiều vô kể, nhưng cô bao giờ để ý đến họ, quá mất thời gian.

“Đơn giản thôi, hết chị đậu trạng nguyên tỉnh .”

Mọi lặng ngắt như tờ, kiếp, đây mà gọi là đơn giản hả? Bộ trạng nguyên tỉnh là cải thảo, thể tùy ý hái gì?

Lạc Di còn đang khoe: “Hơn nữa, chị cần khả năng thực hành cực kì , một .”

Mọi : “...”Khả năng trâu bò ai cũng .

Vì còn cần việc với họ nên Lạc Di khá tế nhị: “Kế đến, một tấm lòng ôn hòa, màng danh lợi, ghen tị tham lam”.

Ghen tị chỉ khiến con lầm đường lạc lối.

Sắc mặt của Thường sư tỷ đổi vài cái, vài thì trầm tư.

“Còn …” Lạc Di vẫn đang tiếp tục.

Thiệu sư nhịn : “Còn gì nữa? Em là ma quỷ ?”

Lạc Di ha hả: “Người khác gọi em là đại ma vương.”

.

Loading...