Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 406

Cập nhật lúc: 2025-03-18 23:03:43
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bốp bốp.” Tiếng vỗ tay vang lên, là của mấy thanh niên: “Xem náo nhiệt nhỉ.”

Lạc Di liếc mắt , là bọn họ chứ? Lại còn hóng phốt nữa chứ, ha ha.

Mắt Vương Ngữ Thần sáng lên: “Anh Nhất Hách, đến tìm em chơi ? Em đưa tham quan một vòng trường em nhé, hồ nước nổi tiếng lắm nhưng . Anh sẽ mời em ăn , , để em nghĩ xem nên ăn món gì nào, ăn đồ Tây nhé.”

bô lô ba la một chặp ngừng nghỉ còn mật khoác tay Lưu Nhất Hách nhưng Lưu Nhất Hách vô thức đẩy tay cô , tay Vương Ngữ Thần khựng .

Lưu Nhất Hách giống như thấy, háo hức về phía cô gái xinh : “Lạc Di, cùng ăn cơm nhé.”

Sắc mặt Vương Ngữ Thần đột nhiên đổi, hung dữ chằm chằm Lạc Di, bọn họ chứ?

Lạc Di im lặng liếc mắt, xong , tăng thêm một mối thù, ôi đàn ông.

.”

“Đi mà, nhé.” Lưu Nhất Hách đột nhiên dùng giọng ngọt ngào nũng: “Coi như cùng …Đứa bé đáng thương nhé.”

Bầu khí đáng sợ đông cứng .

Đám đồng bọn bên cạnh Lưu Nhất Hách đồng loạt tránh , dáng vẻ như quen tên thần kinh .

Lạc Di cũng sợ hãi, thiếu chút nữa rớt luôn cằm, tên giở chứng điên gì đây.

Vương Ngữ Thần mở to hai mắt dám tin: “Ngươi là Nhất Hách của ? Không đúng, ngươi là yêu quái biến thành.2

“Phụt ha ha.” Lạc Di buồn , dừng .

là dở .

Ban đầu Lưu Nhất Hách lúng túng nhưng thấy gương mặt tươi sáng lạn của cô thì cảm thấy ấm áp: “ đấy, là yêu quái ngàn năm, ngươi bắt , nhanh cách xa một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-406.html.]

Vương Ngữ Thần đột nhiên hoảng sợ lao đến, điên cuồng lắc lư thể Lưu Nhất Hách: “Trả Nhất Hách cho , trả cho , yêu quái hãy cút .”

“Ta trả, trả đấy.”

Lạc Di ngớ , lập tức bật , trong chốc lát bọn họ đang giả ngây giả dại, thích diễn trò, diễn viên hài đang giả vờ giả vịt nữa.

Tề Văn Tĩnh lấy hai tay che miệng, thắt cả ruột, mặt cũng đỏ bừng lên.

Đám vây xem ha ha, bầu khí vui vẻ và thoải mái.

Lưu Nhất Hách vụng trộm liếc Lạc Di một cái, ừm, cô thật xinh , thì tiếp tục!

“Lạc Di, cô...” Lưu Nhất Hách vẫn còn , nhưng bạn cố gắng kéo ngoài, đúng là quá mất mặt.

Dương Nam Ba kéo cánh tay Lưu Nhất Hách, đầu Lạc Di, hé miệng nhưng nên gì.

Vương Ngữ Thần đuổi theo ngoài: “Anh Nhất Hách.”

Mọi kéo Lưu Nhất Hách khu rừng nhỏ và bắt đầu chỉ trích : “Đại Lưu, đừng mặt dày quá?”

Lưu Nhất Hách đùa : “Thể diện, chỉ thể độc cả trăm năm.”

Lâm Đông xoa lông mày, cảm thấy giống như một kẻ tâm thần: “Một kẻ giả khùng giả điên như theo đuổi cả trăm năm cũng .”

Lưu Nhất Hách cũng tự đỡ cho : “Cái gọi là kiếm tẩu thiên phong, mấy cô gái đặc biệt thích kiểu .”

Dương Nam Ba khỏi : “Tầm thường mà tự tin như thế, đấy.”

Lưu Nhất Hách trong lòng cay đắng, nhưng mặt vẫn nở nụ , thể để cho khác nhận : “Này, Nam Ba, chúng em ?”

“Đừng chọc Lạc Di.” Dương Nam Ba chút khó chịu với .

.

Loading...