Bên , tại địa điểm thi đấu, trong giảng đường lớn thường dùng phòng học, đủ tuyển thủ ưu tú quốc hội tụ về một chỗ.
Vương Ngữ Thần mặc một chiếc áo khoác ngoài màu đỏ, cố ý uốn tóc, mái tóc dài gợn sóng xõa vai, đầu đội một chiếc vương miện, tai đeo khuyên hột xoàn hình giọt nước, trang phục đẽ, vẻ xa hoa.
Các nữ sinh vây quanh cô , ngừng khen trang phục của cô , cái gì mà hết sảy, cái gì mà át trường.
Vương Ngữ Thần lời tâng bốc thì tâm trạng , khóe miệng khẽ giương lên, ngoài cửa sổ, Lưu Nhất Hách và đám đồng bọn đều tới, bọn họ Vương Ngữ Thần mời sang đây xem so tài.
"Hôm nay em gái Ngữ Thần xinh ghê, nhất khu luôn."
"Vương miện nhỏ thật, cũng hợp với em gái Ngữ Thần, trông cô như một cô công chúa nhỏ , đó đó."
"Đại Lưu, nhận xét thử xem?" Thật bọn đàn ông đều ý Vương Ngữ Thần, là đang giúp môi giới.
Lưu Nhất Hách quan tâm: "Cũng tàm tạm thôi."
Lý Diễn thích kiểu con gái như Vương Ngữ Thần, thấy quý trọng thì trong lòng cảm giác khó chịu.
Anh chua chát : "Như mà cũng coi thường, Đại Lưu, ánh mắt cũng cao quá , chẳng lẽ đòi cả tiên nữ ?"
Lưu Nhất Hách nhíu mày: "Không hả?"
"Được, là chủ Lưu mà." Lý Diễn hâm mộ ghen ghét.
Lưu Nhất Hách ghét kiểu che giấu nhất: "Chua, quá chua, thích thì theo đuổi chứ, gái thẳng sợ trai mặt dày mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-419.html.]
"Không dám dám." Tất nhiên Lý Diễn tự hiểu rõ , cảnh gia đình kém xa hai nhà Vương Lưu, ha hả, về phía đàn ông đang ngẩn : "A Nam, gần đây bận gì hả, lâu chẳng thấy bóng ?"
"Có chút việc." Dương Nam Ba bàn thêm về chuyện , chuyển chủ đề: "Vương Ngữ Thần long trọng như , còn tưởng đây là cuộc thi tuyển chọn sắc đấy chứ."
Có vài phân trường hợp, hiểu chừng mực.
Lý Diễn lập tức quên đề tài , giải vây Vương Ngữ Thần: "Cũng thể , cô gái nào trang điểm cho thật xinh ? Nhà họ Vương điều kiện thì thế, cũng chẳng ăn trộm ăn cướp gì ai."
Dương Nam Ba khẽ lắc đầu, Vương Ngữ Thần át ai, lòng rõ như gương, thật sự ưa phương pháp của cô chút nào.
Thi đấu cần dựa tài nghệ, dựa nhan sắc.
Lạc Di tài hoa kinh thế, phục sát đất , thắng thua của trận đấu nhỏ tính là gì chứ, là thể nên chuyện lớn.
Bên , Vương Ngữ Thần chờ đến chút mất kiên nhẫn, cô thoáng nhíu mày: "Sao Lạc Di còn tới nữa? Không là sợ dám tới đấy chứ?"
Nữ sinh bên cạnh cô ha hả: "Không chứ? Cô lăn lộn trong trường học nữa ?"
Vương Ngữ Thần lộ vẻ kiêu căng: "Tớ chẳng thèm để cô mắt chút nào, trái Hồ Đan Phượng học đại học Ngoại ngữ với Lâm Siêu Nhiên học Thanh Hoa mới là kình địch của tớ."
Khu thủ đô chọn mười cái tên, cô học thuộc danh sách, nghiên cứu kỹ càng cả.
Các tỉnh khác chọn ba đầu, tất cả tổng cộng hơn bảy mươi sinh viên tham gia cuộc thi đỉnh cao.
Lần lượt thi và thi , điểm cả hai phần đều chiếm 50%.
Đoàn chợt náo loạn một trận: "Lạc Di tới ."
.