Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-03-18 23:04:34
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô tập trung hai lĩnh vực chính là văn bản và bảng tính xử lý, nhờ đó, nhiều thứ phức tạp thể đơn giản hóa.

cài nhiều, máy tính đủ bộ nhớ để tải lên.

dù cho ông cụ Mạc Trương Thanh Hà đều là những hiểu , họ cũng sốc đến thành lời.

Một lúc , phản ứng đầu tiên của ông cụ Mạc là: “Sau thể dùng máy tính để luận văn ?”

Lạc Di đắc ý khoe khoang: “Có thể ạ, em sẽ kết nối nó với máy in, những thứ trong máy tính sẽ in .”

Trương Thanh Hà chằm chằm bảng biểu xử lý, mắt lóe sáng lạ thường: "Cái thể thống kê, còn thể tự động tính ?"

" , chỉ cần nhập công thức , là thể tự động tính, nhưng bộ nhớ đủ, cản trở hiệu suất của em..." Lạc Di đang suy nghĩ linh tinh, bỗng nhiên tay của cô giữ chặt, cô giật kêu lên: "Ôi, đại sư ."

" cái ." Đôi mắt của Trương Thanh Hà lấp lánh, đầy phấn khích: "Cho một bản."

Lạc Di mím môi : "Sư phụ."

"Đại sư của em là của Cục Vũ trụ Quốc gia, cho , do em quyết định." Ông cụ Mạc vẫn tôn trọng cô, cái do cô nghiên cứu , cô quyền chủ.

Lạc Di nỗi lòng tôn kính, nhưng càng tò mò nhiều hơn: "Các ?"

Khẳng định máy tính, tuy nhiên chúng mạnh đến mức nào.

Cô nhớ đến siêu máy tính Ngân Hà do Đại học Công nghệ Quốc phòng nghiên cứu chế tạo, thể hoạt động với tốc độ 100 triệu phép tính mỗi giây... A, đúng, cái còn chờ mấy năm nữa.

"Có máy vectơ cỡ lớn, tốc độ tính toán đạt năm triệu mỗi giây, nhưng vẫn đủ." Trương Thanh Hà cau mày, so với nước ngoài, họ vẫn còn kém xa: "Hệ thống của em hữu dụng, sẽ giúp ích cực lớn cho chúng , cầm nó nghiên cứu."

Lạc Di trực tiếp đồng ý: “Vậy , cầm , miễn giúp ích cho quốc gia là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-432.html.]

Trương Thanh Hà vui mừng khôn xiết: "Cảm ơn em, tiểu sư , sẽ tặng em một cái máy ảnh."

Lạc Di sờ sờ cái mũi nhỏ, chút ngượng ngùng: "Ôi, em chỉ đùa với thầy thôi ạ."

"Cứ coi như quà gặp mặt ." Trương Thanh Hà cô bằng ánh mắt kiên quyết: "Em hứng thú với Khoa học Công nghệ Hàng vũ trụ ? Nghỉ hè đến đó chơi ."

Khóe miệng ông cụ Mạc giật giật, vội vã đào , đúng là xuềnh xoàng, Lạc Di mới chỉ là sinh viên năm nhất.

Hai mắt Lạc Di sáng lên: "Được ạ, ạ, em cảm thấy hứng thú."

“Kế hoạch tặng quà ngày Quốc khánh của em thì ?” Ông cụ Mạc lạnh lùng mở miệng.

Lạc Di vuốt trán, đổ mồ hôi, suýt nữa quên mất.

Đám Dương Nam Ba vô cùng suy sụp, vẫn gì tiến triển, chủ yếu là do một linh kiện khó lấy, hàm lượng kỹ thuật quá cao.

Ban đầu, Trương Thanh Hà chỉ cho rằng Lạc Di là một đứa trẻ thông minh, mấy để tâm, nhưng khi qua thành quả nghiên cứu của cô, ông quyết định lôi kéo cô về trướng của .

"Kế hoạch gì? thể ?"

Lạc Di suy nghĩ một chút: "Em chế tạo những chiếc máy tính tiên tiến nhất thế giới, sản xuất một lượng lớn và bán nước ngoài để kiếm ngoại tệ."

Hiện tại dựa gì để kiếm ngoại tệ? Lá , đồ sứ, thủ công mỹ nghệ, còn tranh chữ.

Căn bản công nghệ nào độ chính xác cao cả.

Tất nhiên, cô chỉ chịu trách nhiệm phát triển công nghệ, đó bàn giao cho cấp cần bận tâm.

Nghe vẻ viển vông, nhưng đối với những trong ngành hàng vũ trụ, du hành gian, du hành vũ trụ, bản là chuyện khó tin.

Trương Thanh Hà cảm thấy thú vị: "Kế hoạch tồi, nếu cần giúp đỡ thì thể tìm ."

.

Loading...