Tim sư tỷ Thường đập loạn xạ, cô thể tin mà chằm chằm cô: "Cô bậy, gián điệp gì chứ? Cô nghĩ cô là nhân vật nào thẻ bài? Lại còn đang nhắm cô? Thật nực .”
lúc , hai đàn ông mặc đồ đen bước , xuất trình thẻ công tác, hóa là nhân viên bộ an ninh quốc gia: “Mời tất cả hợp tác điều tra với chúng ."
Hiện trường lặng như tờ, tất cả đều doạ một trận, của bộ phận đặc biệt xuất hiện ở đây?
Đây là sự tồn tại đáng sợ.
Đến vì Lạc Di ?
Sư tỷ Thường sợ đến tái mặt, tự chủ lùi : "Không, , gián điệp, là Lạc Di hắt nước bẩn lên ."
Sắc mặt nhân viên công tác nghiêm túc: "Có , kiểm tra là ngay, cần cố che giấu chân tướng nào cả."
Tất cả đều tiếp nhận điều tra, ai dám phục? Mọi đều thành thật như chim cút, hỏi cái gì trả lời cái đó.
Lạc Di từng gặp hai , họ là xử lý vụ án cô tố cáo vấn đề về điểm thi đại học năm đó.
Cô suy đoán của ngay tại chỗ, sắc mặt Sư tỷ Thường đổi liên tục, lo lắng đến giậm chân, ngừng phủ nhận.
Nhân viên công tác để ý tới cô : "Bạn học Lạc Di, đây là cách nghĩ của bạn ?"
Năm đó họ tra tường tận về Lạc Di và khá rõ về cô.
Lạc Di mỉm gật đầu: “ , là sinh viên khoa học, chuyện gì cũng thích logic.”
Nhân viên công tác im lặng cô một cái: "Ừ, còn thích mời ăn bánh bao."
Lạc Di: “...”
Ông Mạc ở một bên nhịn lớn: "Năm đó em chỉ mời ăn bánh bao thôi, các vẫn còn nhớ ? Ha ha, nhớ mãi quên? Hay là đang ghen tị?”
Vẻ mặt của sư tỷ Thường càng trở nên tồi tệ hơn, cô ngờ rằng Lạc Di còn quen cả mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-446.html.]
Điên mất thôi!
Dù cho nhân viên công tác tra hỏi thế nào, cô vẫn ngậm chặt miệng chỉ là chút chuyện nam nữ vớ vẩn.
Sau khi nghĩ nghĩ , cô nhận rằng đây là tội danh nhẹ nhất, nhiều nhất chỉ là tổn hại đến danh tiếng mà thôi.
Cô suy nghĩ hảo, nhưng may gặp bộ phận đặc biệt cứng rắn:”Mời cùng chúng một chuyến."
Hai đàn lên tiếng giúp cô cũng sẽ đưa , bọn họ sợ đến mức dám giấu diếm nữa.
"Cô , trong tay giáo sư Mạc một suất ở trường mà đàn Thiệu là ứng cử viên khả năng nhất, chúng cũng tranh."
"Cô còn ám chỉ, chỉ cần dìm đàn Thiệu xuống thì chúng ai cũng sẽ cơ hội."
Đàn Thiệu tức hộc máu: “ đồng ý cô nên cô hủy hoại ? chỉ , may mà tiếp nhận cô, nếu đời của hủy hoại ."
Chỉ cần nghĩ đến cùng một phụ nữ độc ác như trải một đời khiến nổi da gà khắp .
Cuối cùng sư tỷ Thường đưa , việc cũng áp xuống, những chứng kiến
tại hiện trường đều dám bậy một từ nào.
Cả bộ An ninh Quốc gia cũng mặt , thể thấy đây là một vụ án bình thường.
Lạc Di cũng tò mò hỏi thầy, những tới nhanh như ?
Ông Mạc chỉ nhẹ nhàng liếc cô : “Chuyện liên quan em đều là chuyện nhỏ.”
Lạc Di trầm mặc một lát, cô hít sâu một : “Ăn một bát chè trôi cơm rượu .”
Lấy gì giải sầu, chỉ chè trôi cơm rượu thôi*
*Câu gốc trích trong ‘Đoản ca hành kỳ 2’ - Hà dĩ giải ưu, duy hữu Đỗ Khang: lấy gì giải sầu, chỉ rượu mà thôi.
Lạc Di vẫn đến phòng thí nghiệm như chuyện gì xảy , các đàn đàn chị như như tránh mặt cô, ánh mắt đặc biệt phức tạp.
.