Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:05:28
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Họ hàng thích của nhà họ Lạc thì cần đề cập tới, cũng như mà thôi. Còn nhà đẻ của bà thì ai.

Bà là cô con gái duy nhất trong nhà, nếu gia đình cũng sẽ cho bà học, thể nhận sự giáo dục nhất.

“À.” Lạc Di rõ đó là để bắt chuyện, nhưng cô cũng nhiều lời thêm nữa, ngoảnh ném việc đầu.

cũng là liên quan.

Thời gian từng ngày trôi qua, mùa xuân đến, đảo mắt chuẩn tiến đầu mùa hạ.

Nghiên cứu của Lạc Di gặp vấn đề khó khăn, một loại vật liệu mà trong nước sản xuất , chuyện cũng biện pháp nào khác.

Thầy Mạc gọi cô tới, đưa cho cô một quyển hộ chiếu, “Nhớ cất kỹ.”

Lạc Di mở , visa cũng giải quyết xong , khóe miệng cô khẽ nhếch lên, “Vậy là em thể nước ngoài .”

Thầy Mạc xoa xoa ấn đường, kỳ thật ông cũng để cho cô xuất ngoại, nhưng vật liệu để chế tạo điện thoại di động gặp vấn đề khó khăn, chỉ ở nước ngoài mới thể sản xuất loại vật liệu , Lạc Di hiểu rõ tình trạng nhất, cử cô thì còn thể cử ai đây.

Nếu thể nắm rõ kỹ thuật chế tạo của loại vật liệu thì càng , để trong nước cũng thể sản xuất .

“Lần ngành công nghiệp vô tuyến điện cử một phái đoàn đến Hoa Kỳ để giao lưu trao đổi, em sẽ tham gia với tư cách là nhà của phái đoàn theo để tham quan, nhớ kỹ, bản tỏ thật là khiêm tốn đấy nhé.”

Lạc Di kinh ngạc mở to hai mắt, “Phái đoàn do nhà nước cử nước ngoài để giao lưu còn cho phép mang theo nhà cùng nữa ?”

Ông cụ Mạc tức giận lườm cô một cái: “Nói nhảm nhiều quá, em ?”

để sắp xếp cho cô một phận bình thường khó khăn đến mức nào ?

Lạc Di hì hì mở miệng , “Đi chứ, nhưng mà em lấy phận nhà của ai đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-472.html.]

“Ông nội Tiêu của em là chuyên gia nông nghiệp, nhưng cũng nghiên cứu về ngành vô tuyến điện, ông sẽ là một thành viên ở trong đoàn giao lưu, em sẽ lấy phận cháu gái của ông để theo cùng, nhiều suy nghĩ nhiều một chút, ít thôi bớt ồn ào đấy nhé, nhớ kỹ, ở bên ngoài đừng gây rắc rối gì cho thầy.”

tử , ông cụ Mạc thật sự hao tổn tâm sức. Ra nước ngoài càng ngoài tầm với của ông .

“Dạ.”

Buổi chiều chỉ một tiết học, khi tan học Lạc Di dự định cùng Tề Văn Tĩnh đến thư viện để sách, mới lên thì phát hiện chút vấn đề, cô nhíu chặt lông mày, trở bàn.

Tề Văn Tĩnh hai bước thấy cô đuổi theo liền hỏi, “Sao ?”

Nhạc Di tỏ vẻ 囧, “Dì cả tới .”

Tháng dì cả của cô tới sớm như chứ? Hơn nữa còn tới bất ngờ kịp đề phòng.

Tề Văn Tĩnh giật giật khóe miệng, con gái sợ nhất là gặp loại chuyện , nhất là mùa hè.

“Băng vệ sinh thì tớ , nhưng quần bẩn mất , bây giờ.”

“Để tới mua cho một bộ quần áo.”

Lạc Di tính toán cách, “Thôi bỏ , để tớ về ký túc xá đồ , cứ đến thư viện chiếm chỗ .”

Tề Văn Tĩnh xuống cô, “Vậy trở về thế nào đây?”

Lạc Di xuống mặt bàn, bất đắc dĩ chỉ chiếc cặp sách, ráng cố gắng thì cũng thể che chắn .

Cuộc đời mà, chính là thảm như .

Tề Văn Tĩnh hiểu cảm thấy chút buồn , từ đến nay con của Lạc Di đều mạnh mẽ tự tin, mà bây giờ cũng một mặt chật vật như thế , tranh thủ cô một trận mới .

.

Loading...