Lạc Di tặng cô một ánh mắt thương hại, đúng là đứa bé thần tài. Trước khi cha vét sạch tiền trong nhà, đổi cho cô sáu trăm đô la mỹ, thật thì chút tiền chỉ đủ cho cô chi tiêu.
Mặc dù chuyến bao ăn ở, xe cộ và vé máy bay nhưng cô thể chút tiền tiêu nào
Cô đang kiếm tiền thì Hải Luân chủ động đưa tiền cho cô, đúng là một .
Ada chồng tiền chất cao, sắp sái mồm: "Cô đừng linh tinh, tất cả đều chứng kiến, do cô chơi đấy chứ."
Mọi đồng cảm với Hải Luân, tài năng bằng thì đây
"Hải Luân, chơi , cô hãy nhận thua ."
"Cô nên nhận thua sớm , cô đối thủ của ."
"Hải Luân, cô đừng ngốc nghếch nữa, thông minh hơn cô đấy." Hải Luân tức gần chết, chuyện là chứ? Có là bạn bè của cô nữa ?
Nhận thua ư? Không thể nào.
Cô chắc chắn sẽ thắng!
"Cô thắng đậm như vì là mới nên may mắn ?" "Không ." Lạc Di ngọt ngào, mỗi khi cô bẫy khác thì đều sẽ như , Tiêu Thanh Bình gương mặt tươi của cô thì hoài niệm.
"Mọi nguyên nhân ?"
Mọi cũng tò mò, cô khống chế cục diện như thế nào: "Nhanh ."
Lạc Di uống một ngụm nước trái cây, hững hờ : "Rất đơn giản, qua thì sẽ quên , lấy nhiều giải thưởng tính nhẩm." Mọi , là chứ? Một lúc mới phản ứng , nó. "Cô là cô thể nhớ bài ư? Nhiều bài như mà cô thể nhớ hết ?"
"Chỉ năm mươi tư lá thôi, đơn giản." Lạc Di hời hợt: "Tính nhẩm mới là mấu chốt, tính nhẩm mạnh hơn bình thường nhiều." Mọi : "..." Woa, hoá là cao thủ tính nhẩm thâm tàng bất lộ, trí nhớ quá kinh khủng.
Người như thế ở cũng là phi thường.
Ada hưng phấn đỏ bừng cả mặt, dễ dàng nắm chiến thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-522.html.]
Chuyện lẽ là đầu tư nhiều lãi nhất của cô .
Ada đắc ý bắt đầu đếm tiền, tổng cộng là mười một nghìn, cô vui mừng. Ada ôm chặt Lạc Di, nhiệt tình hôn lên mặt cô: "Ha ha ha, em gái Anny em giỏi thật đấy, từ hôm nay trở em chính là em gái của chị."
Nhân lúc cô còn ít tuổi, tranh thủ thời gian kết bạn để bồi dưỡng tình cảm.
Sắc mặt Tiêu Thanh Bình thoắt cái tối sầm, lấy khăn lau mặt cho Lạc Di, tởm quá, còn từng hôn nữa.
"Cô em gái của cô."
Ada ôm Lạc Di buông: " cũng tranh em gái với , nhập hội với ."
"Phụt." Lạc Di kìm phì , cô nhớ đến câu tuyên ngôn nổi tiếng của tiểu tam Tiểu Nguyệt Cách cách: "Ta đến gia nhập gia đình , đến chia rẽ gia đình ."
Cô Hải Luân: "Cô còn chơi nữa ?
Sắc mặt Hải Luân lúc xanh lúc đỏ, ngược cảm thấy tỉnh táo hơn một chút.
Người độc chiêu, cô chơi .
nếu tự nhận là sợ thì mất mặt.
Ada vỗ bàn một cái, trừng mắt lên: "Chơi, chơi c.h.ế.t cô !" Vừa nãy trêu tức cô như thế nào thì trả bộ.
Lạc Di há hốc mồm, đây là từ ngữ hổ báo gì đây?
Cô chuyện đến cùng, tìm cách thoái thác: " mệt, chơi hai ván nữa , coi như để phân thắng bại, ok?"
Hải Luân giống như hồi sinh từ cõi chết, thầm thở phào nhẹ nhõm, còn cố ý vẻ miễn cưỡng: "Được thôi."
Cô mượn một nghìn đô, cũng trông mong sẽ thắng cuộc, đẩy bộ đánh cược hết tất cả.
Mọi thấy khỏi cảm thấy nể phục Lạc Di, họ thấy cô là đáng để kết bạn.
.