Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-03-19 23:14:33
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Thanh Bình đặt một phần: “Chỉ cần một phần kem là đủ , chúng chia ăn, em lấy một ly nước trái cây tươi ép nhé."

Anh nhớ Ngô Tiểu Thanh cho Lạc Di ăn nhiều đồ lạnh, thậm chí cho cô ăn dưa hấu lạnh, bảo rằng cơ thể của cô yếu đuối, ăn nhiều đồ lạnh sẽ tích tụ lạnh trong cơ thể.

Lạc Di chăm chăm kem, khu vực kem vài đứa trẻ, nơi cho phép mang theo trẻ em.

Một đứa trẻ cầm kem vui vẻ trở về, nhưng nó chỉ quan tâm đến việc ăn, đường, trượt chân một cái, kem trong tay bay , trúng Lạc Di.

Lạc Di , ngơ ngác chiếc váy bẩn.

Trời ơi, xui quá, đây là đầu tiên cô mặc nó.

Thấy , Tiêu Thanh Bình nhanh chóng đặt đĩa xuống, yêu cầu nhân viên mang một chiếc khăn sạch tới để giúp cô sạch.

Đứa trẻ sợ hãi đến mức òa , nước mắt tuôn trào, thu hút sự chú ý của cha .

Cha của đứa trẻ là một đại sứ ngoại giao từ Mỹ, lịch sự xin và đề nghị bồi thường một chiếc váy.

Lạc Di khẽ thở dài: “Không cần , chỉ cần bé xin ."

Đứa trẻ cha kéo , đôi mắt xanh ướt át đáng thương cô, lên tiếng xin .

Lạc Di còn thể ? Cô chỉ đành lựa chọn tha thứ, đứa trẻ thực sự cố ý. "Lần hãy cẩn thận hơn nhé."

chiếc váy thể sạch, lo lắng: “Anh Thanh Bình, em nhà vệ sinh một chút, mang thức ăn đến cho ông nội nhé."

Trình An Phác chủ động đề nghị: “ sẽ cùng Lạc Di."

"Không cần, một cũng ." Lạc Di chạy thật nhanh.

Tiêu Thanh Bình gọi lưng cô: “Anh sẽ tìm em ."

Nhà vệ sinh ở một nơi kín đáo, sâu trong một ngõ cụt, Lạc Di hiểu chọn một nhà vệ sinh xa xôi nhất.

Rõ ràng cô hỏi phục vụ mà.

cũng , nơi vắng vẻ thì nhiều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-527.html.]

nhà vệ sinh, thấy ai, cô cuộn váy lên rửa sạch với nước. Cô chút chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, thể chịu nổi.

Đang giặt, từ bên ngoài tiếng động, Lạc Di ngừng , tiếng Latinh, họ đang về danh sách thông tin của đoàn đại diện nào đó?

Trong lòng cô chợt giật , lẻn đến cửa lén.

Có hai đang trò chuyện, giọng nhỏ, nhanh, nhưng thính giác của Lạc Di , cô rõ.

Giáo sư Dương? Giáo sư Dương trong đoàn đại diện của họ ? Ông là chuyên gia khảo cổ mà.

"Lạc Di, Lạc Di." Một giọng vang lên từ xa, tiếng ngoài biến mất.

Chết tiệt, Lạc Di chỉ chửi bậy, cô nhanh chóng trốn buồng cuối cùng, đóng cửa .

Vừa xuống, cửa mở , tiếng bước chân vang lên, dừng vài giây, mở cửa từng buồng, mở xong đóng , rõ ràng đang kiểm tra.

Sắp kiểm tra đến nơi Lạc Di đang trốn, cô nín thở, trái tim treo lơ lửng, cầm chặt cổ áo, tay vươn túi xách.

Tiếng của Trình An Phác càng ngày càng gần, dường như đang ngay cửa nhà vệ sinh nữ: “Lạc Di, Lạc Di, nếu em ở đây thì phát tiếng nhé."

Phát cái rắm á, Lạc Di thực sự đánh .

Bước chân dừng , đột nhiên : “Anh , đang tìm ?"

Người phụ nữ bằng tiếng Anh, giọng của bà vẻ tuổi.

Lạc Di nhẹ nhàng mím môi, chỉ hy vọng thông minh một chút.

Tiếng của Trình An Phác vang lên: “, dì thấy ai ở trong đó ?"

"Không ." Người phụ nữ mặc đồ lao công, che mặt .

Trình An Phác thất vọng lời cảm ơn, chuẩn .

Dì lao công đột nhiên gọi : “À, chờ một chút, Hoa ? Cũng là một trong những thành viên của đoàn đại biểu?"

Trình An Phác là một đứa trẻ ngoan ngoãn, lịch sự: “ , đến đây cùng ông nội."

Dì lao công mỉm : “ mê văn hóa nước Hoa, thể trò chuyện một chút ?"

.

Loading...