Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 549

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:21:50
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tất cả những gì ông nhận là Lý Dương rời ngoảnh , bóng lưng dứt khoát.

Sắc mặt giáo sư Dương tái nhợt, mắt biến thành màu đen, thế là xong đời .

Người từ đại sứ quán nhanh chóng đến lo liệu hậu quả.

Đoàn trưởng Vương và của ông nhanh chóng lên tầng chín. Trước cửa một đàn ông mặc đồ đen trông nghiêm túc đang canh giữ.

Khi thấy ông tới, lập tức ưỡn thẳng lên, : “Đoàn trưởng Vương! 3 và 9 đang âm thầm bảo vệ bên trong.”

Đoàn trưởng Vương khẽ gật đầu, đàn ông mặc đồ đen nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

Theo quy định, trừ khi chuyện ảnh hưởng tới tính mạng, những sẽ xuất hiện mặt khác, mà sẽ ẩn náu trong bóng tối để bảo vệ họ, những đó là những hùng thầm lặng.

Ông cao giọng gọi: "Tiêu Thanh Bình, Lạc Di, đây."

Ông gọi vài gõ mạnh cửa, mới thu hút sự chú ý của những bên trong.

Cánh cửa mở , đoàn trưởng Vương bên trong ca hát nhảy múa, Lạc Di sân khấu dễ thấy nhất, tay cô cầm bỏng ngô, xem biểu diễn vui vẻ, khóe miệng cong lên.

là lo bò trắng răng .

Tiêu Thanh Bình vẫy tay chào ông : "Đoàn trưởng Vương, bác sĩ đến ? Ông nội và em gái của ông vẫn đang hôn mê đó."

Nhìn thấy đoàn trưởng Vương xuất hiện, tình hình kiểm soát.

"Bác sĩ sắp đến , chúng đỡ bọn họ về phòng ." Đoàn trưởng Vương bế em gái ngoài, cau mày .

Tiêu Thanh Bình đột nhiên nhớ điều gì đó, chỉ những đang biểu diễn sân khấu: “ , xin một chiếc máy vi tính, hứa sẽ tặng nó phần thưởng cho bọn họ .”

Đoàn trưởng Vương lạnh lùng hỏi: “Không ai hứa thì đó sẽ thực hiện ?”

chỉ là một sinh viên nghèo thôi.” Tiêu Thanh Bình một cách vô cùng hợp tình hợp lí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-549.html.]

Đoàn trưởng Vương: “...” Tên cũng vô liêm sỉ như Lạc Di .

Ông dặn dò vài câu, cấp lập tức chuẩn một chiếc máy vi tính.

Ông bế em gái phía , nhân viên công tác cõng ông cụ Tiêu ở giữa, Tiêu Thanh Bình nắm tay Lạc Di ở phía .

Những cấp khác vây quanh bọn họ, nhanh chóng đưa về phòng, bác sĩ cũng nhanh chóng chạy tới. Sau khi khám xong bác sĩ kết luận vấn đề gì, lượng thuốc hít lớn, một lát sẽ tỉnh .

Mọi đều thở phào nhẹ nhõm.

Lạc Di cuối cùng cũng thể xuống uống một ngụm nước: "Đoàn trưởng Vương, ngày mai cầu Kim Sơn với Tiêu Thanh Bình."

Tiêu Thanh Bình sang, vẻ mặt chút lo lắng.

Đoàn trưởng Vương tức giận trừng mắt cô: "Không , Lý Dương trốn thoát một cách bình an vô sự, ông sẽ bỏ cuộc . Người đàn ông tàn nhẫn, ông tàn nhẫn với chính bản , với khác ông còn tàn nhẫn hơn."

Đi một nguy hiểm, lỡ bắt thì ?

Tiêu Thanh Bình vô cùng thất vọng, khẽ cau mày, trong lòng cảm thấy trống rỗng.

Lạc Di chán ghét phàn nàn: "Anh kém quá!"

Đoàn trưởng Vương cảm thấy cần giải thích cho bản : “Với nhiều năm tích lũy, cộng với sự hỗ trợ bí mật của chính quyền địa phương, ông nhiều nhân lực hơn chúng , đồng thời nắm nhiều thông tin và mối quan hệ hơn chúng …”

Đây là sân nhà của Lý Dương, đó là sự thật thể chối cãi.

Lạc Di khẩy: “Nói cách khác là cách nào trừ khử ông ?”

Đoàn trưởng Vương gượng: "Khó lắm. Ông là trùm sò, còn xuất từ xã hội đen. Lần chúng thể giữ ông thì sẽ càng khó khăn hơn."

Trận coi như là hòa, thắng cũng thua.

Ông bảo vệ , điều tra lũ sâu mọt. Còn Lý Dương thì bình thản rời ngay mặt ông .

.

Loading...