Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 558

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:22:07
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh suy nghĩ lâu !

Anh trở thành yêu nhất của cô, ở bên cô mãi mãi và mãi mãi yêu thương .

Trước đây luôn kìm nén, nhưng bây giờ cô trưởng thành , suy nghĩ cũng chín chắn, thể yêu đương .

Anh nhỏ nhưng Lạc Di vẫn rõ, cô kinh ngạc đầu : “Anh cái gì?”

“Anh…” Khuôn mặt khôi ngô của Tiêu Thanh Bình đỏ bừng, tai cũng đỏ lên, trong lòng nhẩm bao nhiêu , cũng diễn diễn nhiều , nhưng khi đến nước cực kỳ hồi hộp, tim cứ đập loạn xạ lên.

lúc , tiếng gõ cửa vang lên, một đàn ông cao lớn đẩy cửa bước : “Đại tiểu thư, ông chủ của chúng mời cô một chuyến.”

Tiêu Thanh Bình tức hộc máu, đến , phiền ghê.

Đại tiểu thư? Lạc Di bình tĩnh , khẽ gật đầu, cử chỉ tao nhã: “Vậy chúng thôi, ông dẫn đường .”

Tiêu Thanh Bình thản nhiên theo cô, nhưng đàn ông ngăn cản: “Chỉ đại tiểu thư mời thôi.”

“Không , cùng cô , cô nam quả nữ ở cùng ." Tiêu Thanh Bình kiên quyết nắm chặt cánh tay Lạc Di.

Người đàn ông do dự một lúc, Lạc Di : “Theo em.”

Trong thư phòng, Lý Dương khó chịu liếc Tiêu Thanh Bình, nhưng cũng đuổi .

“Lạc Di, đêm nay chú sẽ thả cháu .”

Lạc Di cau mày : “Chỉ một ? Không , chúng đến cùng nên sẽ rời cùng .”

Lý Dương khuôn mặt nhỏ nhắn xinh bướng bỉnh của cô mà khỏi thở dài: “Tính tình cố chấp của cháu thật giống cháu.”

Lạc Di mím môi: “ thích chủ đề , ông đổi chủ đề .”

Lý Dương thầm thở dài, đẩy một chiếc hộp gấm đến mặt cô: “Cái cho cháu.”

Lạc Di mở , thấy mấy chiếc chìa khóa, cô nhướng mày hỏi: “Đây là cái gì?”

Lý Dương nhạt, chút kiêu ngạo: “Chú để ít đồ trong Ngân hàng Hoa Kỳ và Ngân hàng Thụy Sĩ, đều tặng cháu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-558.html.]

Lạc Di:...? !

Đột nhiên cô cảm thấy như chuyên gia lừa đảo!

.”

Lý Dương thiếu nữ quật cường, tâm trạng buồn vui, vui vì đứa bé cốt cách, buồn là vì cả đời thể nhận .

Cô càng thì gã càng cho cô: “Cất , đừng cho ai cả, còn thằng nhóc …”

Ánh mắt gã lạnh lùng, Lạc Di lập tức chắn mặt Tiêu Thanh Bình: “Ông đừng loạn.”

liều mạng bảo vệ như thế, Lý Dương còn thể gì nữa? Chỉ thể nhịn thôi: “Có giám sát, dám bậy .”

Tiêu Thanh Bình cau mày, giám sát ? Không thể tiêu diệt .

Lý Dương chằm chằm Lạc Di, cô đang mặc bộ áo ngủ màu hồng phấn, trông như một cô công chúa xinh : “Kể chuyện của cháu cho .”

á?” Quần áo của Lạc Di kín, quần dài áo dài, tự nhiên: “Không gì đáng , ngoài học thì là thi, nào cũng hạng nhất, nhàm chán.”

Lý Dương: …

Ừ, thông minh y như gã!

“Cháu…” Gã do dự: “Cha cháu đối xử với cháu ?”

Lạc Di im lặng, hời hợt tóm tắt: “Vô cùng .” Cha ruột đó ?

Hiển nhiên cô nhiều, trong lòng Lý Dương khó chịu, ruột thịt thì đến chứ.

“Người nhà họ Vương thì ?”

“Ừm, với bọn họ.” Cảm nhận của Lạc Di về nhà họ Vương : “Bà cụ Vương hiền lành, tướng quân Vương hỏi thế sự, cố gắng giữ cách.”

Lý Dương tự động phiên dịch thành: đối xử với cô !

Cơn giận dâng lên trong lòng gã nhưng gã đè nén : “Nhà họ Vương luôn như thế, cần để ý, cháu chấp nhận ân huệ của bọn họ, cũng cần họ chèn ép. Cháu cứ học giỏi, nghiệp đại học Thủ Đô thì chỗ nào cũng chào đón cháu, đơn vị nào cũng cướp cháu về.”

.

Loading...