Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 563

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:22:17
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn trưởng Vương sự lợi hại của Lạc Di, nhưng ngờ cô trâu bò như thế.

Khi đang , quân địch biến thành tro bụi.

ông , thì ung dung đơn giản như , thật mỗi bước đều tính toán chính xác.

Từ khi lừa gạt lúc ban đầu, từng bước giải trừ sự đề phòng của Lý Dương, đủ trò.

Bước mấu chốt nhất chính là đến gần ông , hạ thủ mà khiến ông nghi ngờ, loạn lúc thích hợp nhất, từng bước kinh tâm.

Trong đó, nếu bước sai một bước, tất cả đều tiêu tùng.

Như đánh xong một chiến dịch, đoàn trưởng Vương trói tay chân Lý Dương . Mắt gã mở nữa, nhưng gã vẫn chịu ngủ, cố gắng tỉnh.

một đáp án: “Lạc Di, tại chứ?”

Ý chí của gã mạnh, Lạc Di cảm thán.

“Ông bỏ thuốc cháo, dùng thuốc mê hạ gục ông, hòa .”

Lạc Di sợ ngây : “Chỉ vì bỏ thuốc cháu ?”

, thù tất báo.” Lạc Di tự nhiên: “Đừng đạo lý với , cũng đừng chuyện tình cảm với , con sớm cảm tình .”

Lý Dương đau lòng khổ sở: “…” Là cha ruột của cháu mà.

Lạc Di khẽ thở dài: “Ông cũng bất do kỷ, cũng từng chuyện giống , chắc là thể hiểu , đúng ? đang việc yên lành, ai thể liên lụy đến , ai cũng , bao gồm nhà của .”

Khóe miệng Tiêu Thanh Bình co giật, đến lúc mà cô vẫn còn lừa bịp! là đồ lừa gạt!

Lý Dương khanh khách, hóa là sợ lộ, tiên hạ thủ vi cường, nên mới giao nộp gã . Quả là huyết thống của nhà họ Vương, m.á.u lạnh, lấy lợi ích đầu, tinh thông tính toán.

Những năm qua gã gặp nhiều trường hợp con cái quyết liệt với cha , thậm chí là phản bội, bán , nhưng ngờ chuyện đó xảy với .

Đây là báo ứng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-563.html.]

, hận cháu.”

Thiên lý tuần , báo ứng khó chịu.

cách nào ? Đây là đứa con gái duy nhất của ông ! Bại bởi con gái, ông thể hận, thể trách!

Gã chấp nhận sự trừng phạt của mệnh!

Lại là một ngày mới, Trình An Phác cùng ông nội đến nhà hàng ăn điểm tâm, miệng còn ngừng lẩm bẩm: “Lạc Di nhất định sẽ việc gì, đúng ? Mình thật lo lắng cho cô , tại vẫn cứu cô về ? Mấy bảo vệ thật là vô dụng quá, hơn một ngày ...”

Anh lo lắng một ngày, đang yên đang lành thể mất tích?

Bỗng nhiên, ánh mắt của sáng lên: “Lạc Di.”

Chỉ thấy Lạc Di bưng khay thức ăn, mặc áo sơ mi trắng, quần jean màu xanh dương, buộc tóc đuôi ngựa, trông khoan khoái tươi tắn và tràn đầy năng lượng.

Nghe giọng , cô qua, khẽ mỉm , căn phòng tỏa sáng rực rỡ.

Trình An Phác kích động chạy tới: “Em trở về lúc nào? May mắn em , trở về là .”

“Cám ơn.” Lạc Di cầm một ly sữa đặt lên khay: “Bữa sáng của đại sứ quán phong phú, xem ngon, lấy nhiều một chút.”

Từ khi phát hiện khách sạn vấn đề, tất cả chuyển đến đại sứ quán ở tạm.

Trình An Phác lấy đại một chút thức ăn, nhanh chóng về phía bàn Lạc Di, Lạc Di cùng một bàn với ông cháu nhà họ Tiêu, còn một vị trí trống, xuống, tha thiết Lạc Di.

Có vô điều , vô điều để hỏi.

Lạc Di lấy một chén cháo, một quả trứng luộc, một cái bánh bao, còn một chút rau dưa, ăn say sưa.

Tiêu Thanh Bình đặt một đĩa thịt băm nhỏ mặt cô, ý bảo cô ăn một chút.

Ngày hôm qua ông cụ Tiêu còn tái phát bệnh, giường thể động đậy, hôm nay mặt mày hồng hào, vô cùng cao hứng.

Bọn họ bình an trở về chính là liều thuốc nhất.

Loading...