Lúc Lạc Xuân Mai lén lút ăn ngon thì từ đến giờ đều chia cho khác, còn mười tệ cơ, cô là loại đó ?
Ngay cả bà cụ Lạc cũng tin, ánh mắt Lạc Xuân Mai cũng trở nên khác lạ.
Bà cụ chiều chuộng Lạc Xuân Mai, bằng lòng cho cô tiền tiêu vặt là một chuyện.
mà Lạc Xuân Mai lấy cho trai là một chuyện khác.
Lạc Xuân Mai chút hoảng hốt, chút hối hận vì , nhưng mà cô cũng , một khi nhắc đến chuyện mười tệ thì khó tránh khỏi lôi đến tên Từ Mông.
Cô còn cân nhắc xong thì Lạc Di tay , tay chặn họng khác.
“Bà nội, tội gì mà bà khổ như thế chứ, so với cho ngoài hời thì bằng dùng tiền đó bọn cháu, dù nữa thì chúng cũng là , đến khi bà già , bọn cháu sẽ cho bà một bát cơm ăn, bác hai, bác gái, hai bác thấy ?”
Lời dứt, sắc mặt của hai vợ chồng Lạc Quốc Khánh cũng trở nên khác .
Vất vả khổ cực kiếm tra tiền, cho trong nhà tiêu thì cũng thôi , dựa cái gì mà cho ngoài?
Chú hai thật thà chất phác cũng vui nổi: “Mẹ, Tiểu Đào là cháu gái ruột của , hơn là đàn ông lạ ngoài đường chứ.”
Lạc Quốc Khánh ăn vụng về, chỉ một câu đắc tội với Lạc Xuân Mai , cái gì mà đàn ông lạ ngoài đường? Lời thật là khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-57.html.]
Đương nhiên là Lạc Xuân Mai thề thốt phủ nhận, nhưng mà ai tin tưởng cô , bao gồm cả cha ruột của cô .
Chị dâu hai cũng vội vàng : “Đồ đần mới cho ngoài, , chắc chắn là đồ đần.”
Vợ chồng Lạc Quốc Vinh ở bên cạnh đổ thêm dầu lửa, mỗi một câu gây sự, cho sự cam lòng của nhà hai kéo lên, nhất định đòi một lời giải thích.
Ngay đúng lúc đại chiến gia đình sắp nổ thì bà cụ Lạc cau mày : “Được , học thì cùng học, giao là nếu như học đạt tiêu chuẩn thì lập tứ nghỉ học ngay.”
Vì để cái nhà phân tán, bà cụ thể nhượng bộ.
Lạc Tiểu Đào vui đến phát , cũng thể học, quá .
Lạc Di thì lạnh nhạt, kết quả như thế trong dự liệu của cô, một ngày nào đó cô sẽ cho bà cụ Lạc cầu xin ở riêng.
Một khi cô tay thì tuyệt đối thể thất bại .
Ngày tiếp theo Lạc Di học, hai chị em Lạc Tiểu Đào cũng đến đây, kết bạn cùng .
Trên đường , Lạc Tiểu Đào lặng lẽ đến gần Lạc Di, ánh mắt đầy sự ơn: “Cảm ơn em, Tiểu Di, đời chị sẽ quên ân tình của em.”
Trong nhà chỉ Lạc Di giúp cô một câu, những khác thấy sự tồn tại của cô , bao gồm cả cha ruột của cô luôn.
Lạc Di sửng sốt một chút với vẻ trịnh trọng: “Chúng là chị em họ, giúp đỡ lẫn là chuyện nên , đây là cơ hội duy nhất của chị, nhất định nắm thật chắc. Tin tưởng em, học hành thể đổi vận mệnh.”
Đều là con gái với , cô cảm thông sâu sắc với sự khó khăn của cô , trong phạm vi năng lực của , cô đưa tay giúp đỡ một chút.