Joe cảm thấy cô chút phiền phức, cô cũng là bạn gái chân chính, quản nhiều như thế để gì? Thật sự xem là con dâu của nhà ?
“Cô gà Bresse ? Là đặc sản của nước nào? Có đặc điểm gì? Biết điển tích của nó ?”
Chị gái quầy vẫn kịp phản ứng: “Hả? Cái gì?”
Lạc Di bộ tịch : “Gà Bresse của Pháp, cùng màu với quốc kỳ, cho nên coi là gà của quốc gia Pháp, cũng gọi là lễ vật của Napoléon III, mùi vị vô cùng tuyệt vời, tươi mới thơm ngon, giây phút cho miệng giống như thiên đường, vị giác thăng hoa, xứng đáng thưởng thức.”
Vâng, chính là cố ý cho chị gái quầy khó xử, cô keo kiệt như .
Lạc Di thu dọn đồ đạc dậy: “Được , ông nội, chúng thôi, Joe, hợp đồng điện thoại liên lạc, việc gì đừng gọi lung tung.”
Khóe miệng Joe co rút.
Lạc Di đỡ ông cụ ngoài, Joe đuổi theo, đưa một túi lớn: “Đây là món quà nhỏ từ nhóm hợp tác chúng , xin hãy nhận lấy.”
Lần Lạc Di tiếp nhận, đối tác tặng món quà nhỏ là chuyện bình thường.
Là hai bộ mỹ phẩm dưỡng da, còn một sợi dây truyền kim cương, kim cương vụn đắt lắm, kiểu dáng độc đáo mắt.
Ông cụ Tiêu chút rầu rĩ: “Tiểu Di, con nhận nhiều đơn đặt hàng như , xong?”
Lạc Di cái gì cũng , chỉ là quá dày vò .
“Đừng lo lắng, trong lòng cháu rõ.” Lạc Di trấn an: “Có khi nào ông thấy cháu đáng tin cậy ?”
Vậy thì , từ nhỏ đến lớn cô đều kế hoạch, việc đặc biệt lý trí.
Ông cụ Tiêu bất đắc dĩ thở dài một : “Lá gan của cháu thật lớn, cái gì cũng dám nhận đơn hàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-580.html.]
Kế hoạch trọng điểm, cái gì cũng !
“Muốn kiếm tiền thì liều mạng.” Lạc Di sớm nghĩ cách thao túng.
Vừa trở về đại sứ quán, Lạc Di liền tìm nhà ngoại giao Chương, đem đơn đặt hàng cùng chi phiếu đưa tới mặt ông .
Ánh mắt của nhà ngoại giao Chương trừng to: “Cháu... cháu bác thế nào?”
Lúc chỉ cái phòng thí nghiệm, ngoài một chuyến thế mà cầm một cái đơn đặt hàng lớn trở về, đây là cô lên trời .
ông từ chối sức hấp dẫn như , chỉ thể khắc phục hậu quả cho cô.
Lạc Di đem một phần kế hoạch đưa qua: “Đi Thung lũng Silicon tìm ba nhà máy điện tử để gia công sản phẩm của chúng , mỗi một nhà phụ trách một bộ phận linh kiện, ngăn chặn tiết lộ công nghệ cốt lõi với mức độ lớn nhất, đương nhiên, nếu như thể mua một nhà máy điện tử, tự thành bước lắp ráp cuối cùng, hoặc là thành bước quan trọng nhất.”
“Còn một kiểu, chính là hợp tác với địa phương tư bản, cùng nắm giữ một nhà máy điện tử, mượn thế lực của bọn họ âm thầm phát triển lên, mỗi một phương án đều lợi hại, xem bác lựa chọn như thế nào.”
Nhà ngoại giao Chương xem xong bộ kế hoạch, thể mỹ, cái gì cô cũng suy nghĩ thấu đáo.
Chỉ cần nghiêm túc thực hiện kế hoạch của cô, sẽ rắc rối gì.
...: “Chúng thể kinh doanh.”
Từ khi Lạc Di xuất hiện, kịch bản càng ngày càng kỳ lạ.
Bình thường nghiệp vụ chủ yếu là tranh luận, cấu xé, còn bây giờ... Bước chân ngành điện tử.
Cái , ông cũng tin.
Lạc Di cảm thấy tiền kiếm chính là kẻ ngốc: “Đưa một thích hợp ngoài , cần lấy danh nghĩa đại sứ quán, đây là cơ hội tuyệt vời để kiếm ngoại hối, hơn nữa, về sẽ kiếm càng nhiều, cháu còn thứ khác tay.”
Cô nghĩ đến một chuyện: “Ờ, nhanh chóng thành lập một công ty, vẫn là quy tắc cũ, cháu một phần mười cổ phần.”
.