Lạc Di thoáng sửng sốt: "Anh là em họ của Joe?"
" , tên đầy đủ của là Richard Harris, với Ada quen thông qua Joe, em cũng Joe?" Anh phong thanh nên tới xem một chút, là Joe đang ấp ủ một dự án, thành quả thế nào.
nhiều như , hiển nhiên là bán chạy.
"Em mới hợp tác với Joe." Lạc Di chỉ đội ngũ sắp thành hàng dài, mỉm.
Mắt Ada bừng sáng, thiết nhiệt tình kéo cánh tay Lạc Di: "Gì cơ, Joe đang hợp tác với em ? Bút ghi âm là sản phẩm của em? Em dự án ngon như báo bạn cũ một tiếng chứ?"
Cô cảm giác đây chính là một ngôi may mắn, là bàn tay vàng trong làng kiếm tiền, cô ôm cô cọ thật mạnh.
Lạc Di gian trá: "Vẫn muộn mà, Joe chỉ giành quyền kinh doanh độc quyền tại hai nước thôi."
Ban đầu cô đặt điều kiện như chính là để chờ ngày , đầu cơ kiếm lời.
Ada phản ứng cực kỳ nhanh, nhanh chóng kéo tay cô: "Cũng cho chị kinh doanh độc quyền hai nước , điều khoản y như Joe, đặt bao nhiêu đơn? Chị đặt y chang ."
Ai ngại tiền nhiều chứ.
Hàng bán cháy đến mức thôi cũng khiến phát thèm.
Richard nhíu mày: "Anh cũng ."
Lạc Di kỳ quái hỏi : "Không hai cùng một nhà ?"
Richard nhạt: "Là em họ, cũng là đối thủ cạnh tranh."
Chỉ một nắm quyền gia tộc mà thôi.
Lạc Di nhún vai, mặt mang vẻ tiếc nuối: "Lượng hàng xuất xưởng của em ít, chỉ sợ đủ…"
"Annie." Joe chạy như bay tới, gấp đến đầu đổ đầy mồ hôi: "Cô quyền ưu tiên, bây giờ lập tức đặt ba trăm ngàn cái, , năm trăm ngàn cái ."
Phỏng chừng một trăm ngàn cái cũng chỉ đủ bán mấy ngày, ngờ nó dễ bán đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-586.html.]
"Chị cũng đặt năm trăm ngàn, trả một nửa tiền cọc cho em ." Ada xung quanh, tính gọi điện thoại cho cha tìm chi viện, cô nhiều tiền như .
Richard bắt đầu tính toán nên bán thế nào, thể phân phối chúng, trong tay nhiều mối quan hệ như , chia mỗi cũng chẳng bao nhiêu.
"Năm trăm ngàn, thanh toán một luôn, bao nhiêu tiền? Anh sẽ chi phiếu ngay." Anh việc , nộp đơn xin tiền thưởng khởi nghiệp, đang định nghiên cứu thị trường đầu tư gì đó một chút, gặp đúng là quá trùng hợp .
Trước mặt lợi ích, quan tâm tình tình yêu gì nữa, cướp đến tay hẵng .
Nhiếp Khôn Minh mà ngẩn , gì cũng tranh trả tiền, bình thường ?
Mấy đều điên hả?
Ông vẫn cho là chuyện kinh doanh vô cùng khó, mấy năm nay chỉ chút ngoại hối, còn bán cực.
Ai ngờ nước ngoài một chuyến, ông liền mở rộng tầm mắt.
Thật ông hiểu rằng trong thời đại khoa học kỹ thuật, ai sản phẩm thì ắt sẽ là vua.
Mà Lạc Di vô tình đả thông đường dây tiêu thụ, đổi thành một bình thường khác, sợ là tìm mãi cũng thấy cánh cửa .
"Tiểu Di." Là Tiêu Thanh Bình, đến.
Lạc Di lập tức chạy vụt tới, vùi n.g.ự.c , ngọt ngào : "Tiêu Thanh Bình, em nhớ lắm."
Tim Tiêu Thanh Bình tức khắc ngọt như mật, cuối cùng cũng chút cảm giác bạn gái .
"Anh cũng nhớ nhớ em…"
Bỗng nhiên vẻ mặt cứng đờ, bất giác ôm chặt Lạc Di.
Lạc Di mờ mịt , ?
Tiêu Thanh Bình nhanh chóng kéo tay Lạc Di chạy về phía Nhiếp Khôn Minh: "Cháu thấy phụ nữ …"
"Người phụ nữ nào?" Nhiếp Khôn Minh thấy mặt căng thẳng thì hiệu một cái, bốn phía nhiều , bảo vệ vây bọn họ trong.
Mặt Tiêu Thanh Bình đầy lo lắng đáp: "Người phụ nữ trong ghi âm, đồng bọn của Lý Dương."
.