Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 614

Cập nhật lúc: 2025-03-20 14:42:37
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Quốc Vinh vội vàng kéo cô nhà: "Được , để cha nấu cho con ăn ngay."

Người xếp hàng nóng nảy, tiệm bớt một nên hết quá nhiều việc .

"Lão Lạc, ông mau bán , ai cũng chờ ông đấy."

Lạc Quốc Vinh phất tay: "Con bé nhà mới về tới, chuyện với nó, mấy chờ một lát , còn nếu chờ thì cứ về."

Trời đất bao la gì bằng Tiểu Di, mặc kệ.

Ông chỉ nấu một bữa thật ngon cho con bé thôi.

Nhóm khách hàng , lão Lạc cũng thiệt tình, bình thường thấy ông thương con trai như thế .

Có điều con gái trở về từ nước ngoài thì vui là đúng, nhưng dù cũng buôn bán chứ.

Lạc Di thoáng qua một vòng, thấy Ngô Tiểu Thanh : "Mẹ con ?"

Lạc Quốc Vinh kéo cô xuống, lục lọi tìm đồ ăn , đặt hết xuống mặt con gái để cho cô ăn: "Bà khu phố kêu , chuyện."

Lạc Di nhớ tới chuyện kinh doanh quần áo đặt may, lo lắng: "Chuyện gì thế ạ? Không khó chứ?"

"Không , khu phố quan tâm nhà lắm, bình thường còn tới hỏi thăm xem cần giúp đỡ gì , nếu thì cứ việc tìm bọn họ." Lạc Quốc Vinh kéo con gái trong, bộ sự chú ý đều đặt lên con gái.

"Tiểu Nhiên, tới tiệm lấy mấy món kho , lấy mỗi món một ít, chị con thích nhất là giò heo kho nên nhớ lấy món đó nhiều một chút. Sau đó lên khu phố gọi con về nhé."

Lạc Nhiên nhanh chóng lao ngoài: "Dạ ."

Lại thấy hai đàn ông xa lạ ở cửa, sửng sốt: "Ơ, hai là ai thế?"

Lúc Lạc Di nhớ tới A Văn và A Vũ: "À, đây là..."

nên như thế nào, nhức đầu quá, Nhiếp Khôn Minh tính kêu hai vệ sĩ về mà bảo bọn họ tiếp tục theo cô để bảo vệ an cho cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-614.html.]

Lạc Di cảm thấy cần thiết như thế, trong nước vẫn an .

Sống khiêm nhường một chút ở trong nước thì ai theo dõi cô chứ?

Cô còn đang tìm cách trả , hai cùng như thế thì khoa trương quá.

A Văn xách ba cái vali lớn : "Chúng là vệ sĩ của cô Lạc, bên phát tiền lương, chỉ cần cung cấp chỗ ở cho chúng .”

Chân Lạc Quốc Vinh mềm nhũn, suýt chút nữa té ngã, chuyện đây?

“Tiểu Di, con gì thế?” Ông cũng ngốc, thường thức bình thường vẫn .

"Chuyện ... Chuyện ...” Lạc Di mặt ủ mày chau: "Con cũng vệ sĩ, nhưng nhất quyết phái cho con hai .”

Lạc Nhiên ngơ ngác, quốc gia còn phụ trách phái vệ sĩ ? Còn cần trả tiền lương? Đây là đầu tiên chuyện như đấy.

Bỗng nhiên trong đầu bé hiện lên một suy nghĩ, la toáng lên: "Chị ơi, chị thành lãnh đạo lớn ?”

Chỉ lãnh đạo mới vệ sĩ theo.

"Nghĩ nhiều .” Lạc Di day mi tâm: "Đừng ngoài bậy, ? Đây là đồng nghiệp của chị.”

Lạc Nhiên hỏi với vẻ khó hiểu: "Không chị là sinh viên ? Lấy đồng nghiệp?”

Sinh viên thì chỉ bạn học thôi ? Mặc dù bé còn nhỏ tuổi nhưng cũng đừng tùy tiện gạt bé như thế chứ.

Lạc Di liếc mắt hai một cái, tuổi trông cũng giống bạn học của cô mà.

Con nít bây giờ dễ lừa tí nào, khi còn nhỏ đáng yêu bao nhiêu, cô cái gì thì Tiểu Nhiên tin cái đó.

Lạc Quốc Vinh phản ứng nhanh: "Thì là nhân viên mới tạm thời.”

Lạc Di mỉm ngọt ngào: "Cái nè, vẫn là cha thông minh nhất, hổ là cha của con.”

Lạc Quốc Vinh khen mặt mày hớn hở, cứ vây xung quanh hỏi han con gái ân cần, giống một cha ngốc .

Loading...