Lạc Di thoáng nhướng mày: "Do ? Hay là cố ý ạ?"
"Không ." Đoàn trưởng Vương đầy vẻ sâu xa: "Tiêu Thanh Bình giao kỹ thuật cho ba nhà, hai bạn học nhà giàu của và một là nhà chúng ."
Lạc Di như điều suy nghĩ: "Thế ba chân vạc, kiềm chế lẫn ? Cũng ."
"Cháu cần lo cho Tiêu Thanh Bình, cũng thuộc dạng tàn nhẫn." Đoàn trưởng Vương chỉ một câu như , nhiều lời thêm.
Miệng ông chặt.
Lạc Di cũng hỏi thêm, Tiêu Thanh Bình bình an là : "Đã xác định thời gian phát hành cổ phiếu ạ?"
"Định ngay ngày mùng hai tết Nguyên đán, tin tức trong nước khá trì trệ, vẫn truyền tới." Đoàn trưởng Vương thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, mắt đầy ý : "Chú đem theo mười chiếc mp3 về, cho cháu hai cái ."
Thật Lạc Di giày vò khác, ở nước ngoài chơi ông đến c.h.ế.t sống , cần gì cũng đòi ông, cũng chẳng thèm để ý xem yêu cầu đó khó thực hiện đến mức nào.
Thậm chí ông còn giúp cô dọn dẹp.
ông vẫn vui khi gặp cô.
"Vâng, cháu cảm ơn ạ."
Trong lòng đoàn trưởng Vương, Lạc Di là một cô nhóc ác ma, nhưng thiết đến kỳ lạ.
Nhìn thành tích do cô tạo , ông sẽ cảm thấy vô cùng kiêu ngạo.
" , chúc mừng cháu."
"Dạ?" Lòng Lạc Di vẫn còn đặt Tiêu Thanh Bình, cô thầm lo lắng, tính về nhà sẽ gọi điện thoại cho hỏi thăm tình hình một chút: "Chúc mừng cháu gì ạ?"
Đoàn trưởng Vương xem cô như ngoài: "Cổ phiếu đưa thị trường thì cháu sẽ nhận một mớ tiền lớn, cháu còn phát hành bài luận văn tạp chí khoa học hàng đầu, đáng giá ăn mừng."
"Chỉ mấy chuyện ạ?" Lạc Di hỏi kỳ quái.
Đoàn trưởng Vương thoáng sửng sốt lập tức hiểu , ánh mắt cũng khác , chẳng lẽ thành quả gì ? Yêu nghiệt !
"Còn chuyện gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-634.html.]
"Ha ha, khá nhiều ạ." Lạc Di cong mặt mày: "Chỉ là, thể cho chú ."
Đoàn trưởng Vương: "…"
Bà Vương tới: "Trung Nghị, cuối cùng ông cũng về , mau chào hỏi với , còn mấy đứa nhỏ đều nhớ cha đó."
Đi theo bà là một nam một nữ, tuổi còn trẻ, đều trông giống đoàn trưởng Vương.
Đoàn trưởng Vương vẫy tay với bọn nhỏ: "Đây là Thiên Du, con gái , và Tích Văn, con trai . Đây là Lạc Di, mấy đứa đều là thanh niên trẻ tuổi, thường thường giao lưu với nhiều hơn chút nhé."
Ông chỉ xong thì liền vợ kéo .
Lạc Di nhún vai, bà ba Vương ưa cô cho lắm, cô cũng chẳng cảm thấy .
Vương Thiên Du rõ quan hệ giữa Lạc Di và nhà cô , xem như là em họ , hơn nữa trông cha cô cũng thích Lạc Di.
"Lạc Di, chúng cũng ngoài, đừng câu nệ."
Cô biểu hiện khá nhiệt tình, nhưng Vương Tích Văn lạnh nhạt.
Lạc Di cả mắt, chẳng phán đúng sai, vốn cô cũng ý định qua với nhà họ Vương nhiều.
Vương Thiên Du chủ động mời: "Lạc Di, chơi với bọn chị , để chị giới thiệu bạn mới cho em."
Lạc Di uyển chuyển từ chối: "Cảm ơn, nhưng ở cạnh cha ."
Vương Tích Văn ha ha: "Cha cô cũng chẳng trẻ nhỏ, cần cô theo cạnh ?"
Ánh mắt vợ chồng Lạc Quốc Vinh vẫn luôn đặt Lạc Di, thi thoảng Lạc Di cũng liếc mắt họ.
"Thân là thế hệ , tùy thời ở cạnh thế hệ , cũng là một loại lễ tiết, xin thứ theo ."
Cô thoáng gật đầu xong thì rời .
Vương Tích Văn hừ lạnh một tiếng: "Em ghét nhất thứ tự cho là thanh cao như ."
Vương Thiên Du là chị cả, bình thường săn sóc cho các em trai em gái, nhưng thấy lời thì khỏi mắng: "Từ đến nay ánh mắt đám đàn ông mấy đứa đều chẳng gì cả, cô mạnh hơn Vương Ngữ Thần nhiều."
.