"Cuộc chung kết Vật lý và Máy tính Quốc gia tổ chức tại trường chúng , chúng định cùng xem."
Lạc Di khẽ gật đầu: “Được, cũng đang đường tới đó.”
Tề Văn Tĩnh nhiều điều , nhưng như thế nào mới .
Lạc Di bước chậm rãi và vô thức, điều khiển nhịp điệu và để theo nhịp độ của .
“Văn Tĩnh, cô phương hướng gì cho đơn vị thực tập ?”
Tề Văn Tĩnh sửng sốt một chút: “Trường học sẽ thu xếp.”
Không chỉ sắp xếp đơn vị thực tập mà công việc khi nghiệp cũng sẽ bố trí nên bọn họ lo nghĩ nhiều.
Tất nhiên, đơn vị như ý thì vẫn chút tâm tư.
Lạc Di kinh nghiệm trong mảng , cô còn tưởng sẽ tự tìm.
"Vậy , dạo vẫn chứ? Mọi trong ký túc xá khoẻ ?"
Không vì , Tề Văn Tĩnh cảm thấy chút thoải mái: "Mọi đều khỏe, con của chị Tiêu năng khiếu học hành nên chị Tiêu vui, chị , Thắng Nam và Chu Vệ Huy sẽ kinh doanh nhỏ, sống hòa thuận..."
Cô kể tình hình hiện tại của , Lạc Di mỉm .
Tề Văn Tĩnh đột nhiên nhớ điều gì đó, " vẫn chúc mừng cô đăng tải ba bài luận văn quan trọng các tạp chí khoa học hàng đầu."
Mặc dù cô đăng tải liên danh với ông Mạc nhưng cô dựa đó để vững địa vị của và là thần tượng trong mắt vô sinh viên khoa học máy tính.
Cô cũng trở thành đại diện quốc gia của ngành máy tính, thành tích học tập của cô cũng thua kém gì các sinh viên nghiệp nổi tiếng.
Cô bỏ xa các bạn cùng lớp của phía , roi thúc ngựa, ai thể đuổi kịp.
Lạc Di bận, ngoài việc học cô còn thí nghiệm và luận văn, hết bài đến bài khác, đều là về mảng mạng di động thế giới, đăng tải gây chấn động cả trong và ngoài nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-654.html.]
"Cảm ơn."
Đợi đến kỳ nghỉ hè, cô còn tiếp bạn bè bên Mỹ, còn tìm một dự án nghiên cứu, rút một chút thời gian rảnh nào.
Một cô gái xinh đột nhiên : "Lạc Di, cô đăng ký tham gia cuộc thi ? Mọi đều nếu nếu cô tham gia thì chức vô địch nhất định sẽ thuộc về cô."
Giọng điệu của cô chút kỳ lạ nhưng Lạc Di cũng nghĩ nhiều: “Gần đây bận quá.”
Mấy cô gái nháy mắt với , họ đang hiệu điều gì với .
Cô gái đó hỏi: “Nghe hai đàn ông thường xuyên theo cô, họ là ai thế?”
Lạc Di cô thật sâu: “Trợ lý.”
"Trợ lý?" Mấy giọng đồng thanh vang lên, ánh mắt đều tỏ vẻ tin nổi.
“Ừ.” Lạc Di bình tĩnh , cô ý định giải thích với họ, cũng cần giải thích bởi vì sự chênh lệch quá lớn, cô cũng quan tâm khác nghĩ gì.
Trong lúc chuyện thì họ đến hội trường lớn của cuộc thi, đông tối, lẽ đến hàng trăm .
Lạc Di liếc bốn phía, khóe miệng cong lên: "Các cô qua đó ."
Tề Văn Tĩnh nắm lấy tay cô: “Cô qua ?”
“ còn chút chuyện.” Lạc Di đẩy nhẹ cô một cái hậu trường.
Nhóm Tề Văn Tĩnh đến muộn nên ở phía .
Mấy cô gái xuống liền thì thầm: “Văn Tĩnh, cô luôn kiêu ngạo và coi thường khác như ?”
Tề Văn Tĩnh kịp phản ứng: “Không , tính tình của cô hời hợt, thích chuyện mặt lạ.”
Lạc Di là một bụng, quan tâm đến mấy bạn cùng bọn họ phòng. Lúc đầu, tuần nào cô cũng đều mang bánh bao thịt đến cho họ.
Cô còn chăm sóc hai con chị Tiêu . thường xuyên mang đồ ăn nhẹ cho họ.
.