Lạc Di liếc giường đệm của chính , màn kéo xuống, nhưng vẫn còn chút bụi, hôm khác đến dọn dẹp một chút.
"Dạy học ở trường cấp Ba khá cực khổ, cũng kiếm bao nhiêu tiền."
"Chị sợ khổ." Chị Tiêu là một kiên trì: "Chị với Thắng Nam cùng kinh doanh nhỏ kiếm chút tiền, đủ cho con học, nhưng suy cho cùng đây là cách đúng đắn."
Chị là một phụ nữ truyền thống, bản tình hiền lành, hết cách thì mới kinh doanh nhỏ, chị thích một công việc định hơn.
"Em hiểu ." Lạc Di xong câu liền vội vàng rời , chị Tiêu ngẩn bóng hình cô khuất xa, tự lẩm bẩm: "Hiểu cái gì chứ?"
Đến bản chị còn hiểu.
Không lâu đó, thi xong kỳ thi cuối kỳ chị liền nhận thông báo thực tập, đến một viện nghiên cứu đưa tin.
Chức vụ công việc của chị là trợ lý viện trưởng, từ việc nhỏ như ăn uống sinh hoạt hàng ngày, đến các loại công việc như quản lý công việc hàng ngày, xử lý văn kiện, sắp xếp lịch trình, phối hợp tiếp đón
Sao thể để chị đến đây thực tập chứ?
Chị phát hiện đây là một Viên nghiên cứu thành lập cách đây lâu, nhân viên đều mới, đều đang trải qua quá trình huấn luyện nhận chức.
Nội dung phong phú đa dạng, quan trọng nhất chính là nguyên tắc bảo mật, Viện nghiên cứu, bảo bí mật, tiết lộ cho bất kỳ ai.
Thậm chí mỗi còn đặt một biệt danh, dùng để bảo mật.
Chị thích nhất chính là nhà ăn, đồ ăn ngon, bộ miễn phí, ăn uống thoải mái, chỉ cần lãng phí là .
Chị hận thể một ngày ba bữa đều ăn ở đây.
Ký túc xá cũng miễn phí, ở một khu nhà dân cách Viện xa.
Miễn phí bao ăn uống, tiền lương của mới đến là năm mươi tệ, mỗi năm điều chỉnh một , nhân viên bình việc chính thức cũng ba mươi tám tệ , điều chỉnh hàng năm, nghĩ thì, đãi ngộ ở Viện nghiên cứu quá .
Vương Trung Nghị chứng kiến Viên nghiên cứu bắt đầu từ con , từ lúc chỉ hai , đến hiện tại mấy chục , trong lòng vô cùng thỏa mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-661.html.]
"Ngày mai bắt đầu chính thức, hãy cố gắng nỗ lực, phấn đấu đạt kết quả trong thời gian sớm nhất."
Đội ngũ nhân viên mới đều trẻ, tràn đầy sức trẻ, nhiệt huyết sục sôi, ông kéo đám sinh viên tới, chỉ bằng một vài thủ thuật.
Không thiếu một nào cả.
"Hôm nay Viện trưởng sẽ tới, gặp gỡ , phân công công việc cho các em."
Vương Tinh vô cùng sôi nổi: "Quá , chúng em còn gặp Viện trưởng cơ, phó Viện trưởng, Viện trưởng của chúng em là nước ngoài, liệu thể gặp bất kỳ trở ngại giao tiếp nào ? Tiếng Anh của em lắm."
Tưởng Vi ở bên cạnh mối quan hệ với cô , châm biếm: "Cậu ngốc ? Người nhất định phiên dịch."
Vương Tĩnh vỗ trán: "Ờ nhể, tớ nghĩ tới nhỉ?"
Mọi đều vô cùng tò mò, tại để một nước ngoài là Viện trưởng cơ chứ?
Vương Trung Nghị khó hiểu hỏi : "Ai với các em là nước ngoài?"
"Ơ, lẽ nào ?"
"Mỗi một các em đều là do cô chọn." Vẻ mặt Vương Trung Nghị nghiêm túc: " , các em đều gặp qua cô ."
Bản ông là một nghiêm túc, năng thận trọng, luôn trong tầm kiểm soát.
Mọi , vô cùng kinh ngạc: "Cái gì? Không thể nào, tại em ấn tượng gì?"
Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới : "Tới ."
Một hình nhỏ nhắn bước , đều , ồ, gặp qua .
"Cô Lạc Di, cô cũng là thành viên của Viện nghiên cứu? Cô cùng với Viện trưởng?"
Bọn họ vẫn về phía Lạc Di, xem xem diện mạo của Viện trưởng.
.