Trong mắt Lạc Di tràn đầy nghi hoặc, thể nào? Cô vô cùng tin tưởng lựa chọn của bạn trai, luôn lý do của .
Tiêu Thanh Bình tới, tự nhiên ôm lấy vai của bạn gái: “Đang chuyện gì ?”
Ngón tay Lạc Di chọc chọc Richard: “Anh thích .”
Tiêu Thanh Bình để lộ vẻ mặt một lời khó hết: " thẳng, chỉ thích bạn gái nhà thôi, cảm ơn."
Richard: “...?!”
Hai cô gái ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt khác thường Richard, ngờ là như .
“Không loại thích , ôi, các hẳn là hiểu mà.” Khóe miệng Richard giật giật: “ cũng bạn gái!”
Cả đám hẹn mà cùng lắc đầu, hiểu, bọn họ đều hiểu.
Richard tức chết, một lũ khốn nạn, bạn gái của ? Anh thích đàn ông phụ nữ, cô là rõ nhất mà.
Thế mà cũng lắc đầu! Chẳng lẽ đoạn tình cảm giả tạo sắp kết thúc ?
"Blake, thực sự hợp tác cùng , cứ tha hồ đưa điều kiện ."
Tiêu Thanh Bình đầy ẩn ý: “Giữ cách nhất định, điều đó cho tất cả .”
Richard tái mặt, suy nghĩ lung tung gì thế?: " , !"
Mọi hì hì và nháy mắt với , Richard càng tức hơn, đám chẳng giỏi việc gì, chỉ ép bức khác là một.
Thông báo lên máy bay vang lên, đáy lòng Tiêu Thanh Bình thoáng âu sầu, ly biệt nữa.
Khi nào mới thể bên lâu dài?
Lạc Di kiễng chân ôm lấy : “Một năm sẽ trôi qua nhanh thôi, đợi em.”
Hốc mắt Tiêu Thanh Bình đỏ hoe, hy vọng đây là ly biệt cuối cùng.
Cuối cùng cả nhóm cũng lên máy bay, Richard giữa Tiêu Thanh Bình và Joe, đặt m.ô.n.g xuống giải thích, nhưng Joe ở một bên ngừng phiền, khiến vô cùng tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-701.html.]
Đây là kiểu em họ phá đám gì ?
"Blake, rốt cuộc tại thích ?"
Tiêu Thanh Bình chỉ nhẹ nhàng liếc mắt , ánh mắt giống như đang một kẻ ngốc.
Richard bối rối, chẳng lẽ...
"Là vì Annie ? chỉ hợp tác với em thôi. Bạn gái của là Ada, đừng nghĩ nhiều."
Mọi vây quanh Annie, giành một miếng bánh, cũng .
Không tiến thì sẽ lùi, chú ý sẽ theo kịp, đám nhóc còn luôn lén lút trốn , đạo đức, cũng vất vả.
Tiêu Thanh Bình lười để ý đến , cầm một cuốn sách lên , sách nhanh, từng trang lật qua, chỉ chốc lát xong cuốn sách.
Joe cố ý lôi kéo quen, nhưng bắt đầu từ , Tiêu Thanh Bình quá hướng nội, yêu thích gì.
Anh ngẫm nghĩ, gạt một câu khô khan: “Blake, lật sách cẩn thận thật đấy, lật từng trang một.”
Chắc hẳn mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nên dù lật thế nào cũng về đúng chỗ.
Sắc mặt Tiêu Thanh Bình đổi, : "Ừm, xong ."
Joe hình, chỉ tùy tiện lật sách thôi ?: "Cậu đang sách ?"
Tiêu Thanh Bình như kẻ ngốc, đám thông minh cho lắm.
“Đọc sách và lật sách là hai việc khác …” Joe ngơ ngác cuốn sách dày cộp tay , [Các nguyên tắc cơ bản của vũ trụ học vật lý].
Tiêu Thanh Bình học thêm một chuyên ngành khác là vật lý thiên văn.
"Với mà là một chuyện. Một khi lật nghĩa là hiểu bộ, nhanh như gió, thấy ắt sẽ quên, đây là phẩm chất mà mỗi nên ?"
Joe & Richard:...Mỗi ? Anh hiểu sai về phẩm chất riêng của mỗi ?
Joe thận trọng hỏi: “Chẳng lẽ xung quanh đều như thế ?”
Tiêu Thanh Bình đổi một cuốn sách khác: "Thầy của , ông nội của , bạn gái của đều như , về phần những khác, quan tâm."
.