Lạc Di nhíu mày, là Tạ Như Bình cùng với Hoàng Lộ nữa , hai bám lấy tên phú hào nào nữa ?
Trách Hoàng Lộ dám oán hận ở mặt cô, Hồng Kông để lăn lộn , chậc chậc chậc.
Cô cảm thấy chút hiểu , các cô gái trẻ xinh bây giờ vì cứ luôn theo mấy con đường tắt?
Quà tặng của vận mệnh đều luôn luôn công bằng với tất cả, theo con đường tắt cuối cùng cũng sẽ trả một cái giá thật lớn.
Hoàng Lộ thấy cô, khuôn mặt ngay lập tức trở nên tái mét, chỗ nào cô cũng gặp Lạc Di ?
“Cô lén chúng chuyện .”
Lạc Di chậm rì rì rửa tay: “Quy củ của đến và đến cô đều hiểu ? Với chỉ thông minh của cô mà còn bám mấy giàu ?”
Hoàng Lộ khỏi thẹn quá hóa giận: “Nghe lén khác chuyện còn là lý ? Cô thật sự cho rằng là tài giỏi ? Tất cả đều nhịn cô ?”
Lạc Di rửa tay xong, lấy kem dưỡng da tay đặc chế bôi lên, chăm sóc hai bàn tay cẩn thận.
Đôi bàn tay quý giá.
Cô bận rộn chăm sóc bảo vệ đôi bàn tay của , coi hai ở phía đối diện gì.
Hoàng Lộ giống như là một quyền đánh bông, cả tức giận đến run rẩy, cảm giác khác trần trụi thèm đếm xỉa tới.
Điều còn đáng hận hơn cả sự khinh thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-718.html.]
Cô nhất thời đầu óc nóng lên, nhào tới nắm lấy tóc của Lạc Di, kéo một cái thật là mạnh.
Lạc Di sợ đến ngây , bình thường đều là chuyện ở lưng, còn cố gắng che giấu lấp liếm.
Hoàng Lộ thì xa ngu ngốc, mới bắt đầu trực tiếp tay với cô, đây là lên trời mà.
Ừm, xem từng qua sự tàn nhẫn của xã hội , thì để cô dạy cho cô .
Cô chút do dự lấy máy chích điện mini từ trong túi , Hoàng Lộ chỉ cảm thấy một dòng điện đánh thẳng trong cơ thể của , vô cùng đau nhức, thể thể khống chế ngã sấp xuống ở sàn đá cẩm thạch, phát một tiếng vang thật lớn.
Lạc Di đạp lên của cô , từ cao xuống Hoàng Lộ, khóe miệng nhếch lên một nụ lạnh nhạt: “Lá gan thật là lớn, mà dám đụng chạm đầu của .”
Da thịt của Hoàng Lộ non mềm, ngã mạnh như , cô đau đến c.h.ế.t sống , bộ thể đều thể nào động đậy .
“Lạc Di, cô mà dám đánh , họ của là ai ? Nói sợ hù c.h.ế.t cô.”
“Cô thật sự cho họ của cô mất mặt đấy.” Lạc Di suy nghĩ hiểu, thì đây là lý do mà Hoàng Lộ kiêu ngạo như . Xem danh tiếng của Dương Nam Ba như là do cô hại.
Ánh mắt của cô quét về phía Tạ Như Bình, nhướng mày, ngoắc ngoắc ngón tay, khuôn mặt mang một tia tà khí: “Muốn cùng lên ?”
Tạ Như Bình Hoàng Lộ đang giẫm ở của bàn chân của cô, trong lòng run rẩy, tự chủ lùi về phía vài bước, điên cuồng lắc đầu: “Không , và cô chính là bạn bè vì lợi ích mà thôi, , ngay cả bạn bè cũng , cô đánh cô , cái gì cũng thấy.”
Sau khi bỏ những lời , cô tông cửa xông , chạy còn nhanh hơn thỏ.
Khuôn mặt của Hoàng Lộ tức giận đến vặn vẹo, nó, thời khắc mấu chốt ai cũng đáng tin cậy.
“Cô mau thả , cô đây là đang cố ý tấn công khác, là phạm tội…”
Lạc Di gọi một cuộc điện thoại, chỉ một lát , A Văn và A Vũ cùng xông , thấy một màn như , lập tức tiến lên trói .