Một học sinh khác vài phần giống cô cũng lao về phía Tăng Đình Đình.
Lạc Nhiên thấy , vung nắm đ.ấ.m về phía học sinh : “Các chạy đến phòng học chúng , ăn h.i.ế.p bạn của , các quá đấy.”
Cô gái lời lẽ đanh thép, nhưng khi đánh với Tăng Đình Đình thì vốn đánh .
“Anh Lạc Nhiên, là thông minh, thành tích , tiền đồ rộng mở, tuyệt đối đừng để hủy hoại trong tay cô , em chính mắt thấy cô ôm hôn với một thanh niên xã hội...”
Một giọng giận dữ vang lên: “Im lặng hết .”
Thầy chủ nhiệm tin thì chạy tới, thấy cảnh tượng thì vô cùng tức giận.
Lạc Nhiên sang, nhưng khi thấy Lạc Di đang bên cạnh thầy chủ nhiệm thì lập tức vui mừng nhào tới.
“Chị, thật là chị , chị đến đón em tan học ? Aa, em vui quá , chị, em nhớ nhớ chị đấy.”
Cậu ôm lấy Lạc Di, mừng rỡ kêu lên, còn nũng nữa, đám bạn học thấy đều kinh ngạc.
Ở trường trông ngầu, ngờ một mặt trẻ con như .
Lạc Di vỗ nhẹ vai em trai, mỉm dịu dàng: “Ngoan.”
Cô đưa một cái túi cho Lạc Nhiên: “Nhìn xem chị mang gì đến cho em ?”
Lạc Nhiên vui vẻ nhảy dựng lên: “Sushi! Cơm lươn nướng! Chị, em yêu chị nhất.”
Cậu định đưa tay lấy sushi, nhưng Lạc Di hất tay : “Đi rửa tay .”
“Được.” Lạc Nhiên lập tức chạy ngoài, giống như một đứa em trai ngoan ngoãn.
Lạc Di nâng cằm : “Tăng Đình Đình, em cũng rửa tay.”
Tăng Đình Đình lạnh lùng nhưng ngoan ngoãn khi ở mặt cô: “Dạ, chị Lạc Di.”
Lạc Di mới là đầu trong nhà họ Lạc, địa vị cao nhất trong gia đình, thầy giáo Tiêu cũng thương cô nhất, thể dành hết sự yêu thương cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-753.html.]
Với , đây còn là một cô gái thiên tài, siêu cấp học thần, tuổi trẻ thành tựu phi phàm.
Cô còn đặc biệt sưu tầm những bài báo khoa học luận văn phát biểu của Lạc Di, dán lên đầu giường để khích lệ bản .
Đây cũng là thần tượng của cô .
Cô gái nhảy : “Chị là chị ruột của Lạc Nhiên ? Vậy chị cô đang quyến rũ em trai chị ? Cô cố ý phân tán sự tập trung của em trai chị, thi đậu đại học.”
Lạc Di bình tĩnh hỏi: “Cô là ai?”
“Em là Tăng Thiến Thiến...”
Lạc Di chợt nhận : “Ồ, cô là ai, cô là con do kẻ thứ ba và gã đàn ông thối sinh , chẳng trách cắn loạn như chó điên.”
Thực cô với Tăng Đình Đình, nhưng cô buôn chuyện, cô qua đôi chút.
Giống như một trận sấm sét đánh xuống, cả thầy lẫn trò đều trơ mắt kinh ngạc, còn chuyện bất ngờ thế ?
Tăng Thiến Thiến tức giận hét lên: “Cô bậy, cô bịa chuyện, cha thật lòng yêu thương , kẻ thứ ba.”
Chỉ những lời cô khiến Lạc Di thích cô : “Con của ghẻ đều vờ vịt như , giả vờ, tiếp tục giả vờ .”
Sắc mặt Tăng Thiến Thiến tái nhợt, hốc mặt đỏ lên: “Thầy, thầy chủ giúp em, chị hủy hoại danh dự của em.”
Chủ nhiệm chuyện là thật giả, nhưng ở góc độ của ông , đương nhiên là bảo vệ cho học sinh trường .
Vì danh dự của trường.
“Chị Lạc Nhiên, em chuyện chú ý một chút, đừng năng lung tung, học sinh trường chúng đều ngoan.”
Lạc Di vô cùng kinh ngạc: “Tốt đến mức hại chị em cùng cha khác của ? Mẹ kế đuổi trẻ vị thành niên khỏi nhà, con bà còn đuổi cùng g.i.ế.c tận? Tốt gì cũng cùng một cha sinh , chừa cho con đường sống chứ.”
Giáo viên và học sinh:! ! !
Tăng Thiến Thiến bóc mẻ trần trụi, cô ngờ ngày .
Cô tự hào bắt nạt khác, lúc vô cùng tức giận.
“ chị như cô , thấy cô mờ mờ ám ám, chắc cùng một giuộc với Tăng Đình Đình...”