Người thiết nhất với cô, trong phòng phẫu thuật rõ sống chết, cô bất lực, biện pháp nào.
Lần đầu tiên cô nếm mùi thất bại, lửa giận thiêu đốt trong lòng ngực, hận hủy trời diệt đất.
Cô thật hận!
"Chúng sẽ dốc hết lực, nhưng mà…"
Lạc Di mím chặt môi: " gì ạ?"
"Có lẽ tay của bé…" Bác sĩ thôi, lòng Ngô Tiểu Thanh chợt lạnh lẽo, cơ thể lung lay sắp đổ, cũng vững, kéo theo Lạc Di cũng suýt nữa ngã sấp xuống.
Nhiếp Khôn Minh vội vàng đỡ lấy hai họ, tính gì đó thì hai băng băng chạy tới.
Chạy phía là một đàn ông trung niên đeo mắt kính: "Bệnh nhân ? Tình huống thế nào? Báo cáo kiểm tra ? Lập tức đưa cho ."
Người đàn ông phía : "Chuẩn một bộ đồ giải phẫu cho , sẽ lập tức tiến phòng giải phẫu."
Bác sĩ định thần , hít một khí lạnh, là chuyên gia phẫu thuật hàng đầu trong lĩnh vực y khoa, là nhân vật cấp quốc gia: "Giáo sư Trình, chủ nhiệm Lục, hai …"
Giáo sư Trình nhẹ giọng quát mắng: "Nhanh cái tay lên một chút, cứu như cứu hỏa."
Bác sĩ lập tức đưa tất cả những vật cần thiết cho bọn họ, hai hấp tấp tiến phòng giải phẫu.
"Mọi yên tâm , hai đó ở đây, nhất định bệnh nhân sẽ xảy chuyện gì , bọn họ lợi hại, giáo sư Trình là quyền uy nhất trong lĩnh vực phẫu thuật, chủ nhiệm Lục là một con dao, tay nghề phẫu thuật vô cùng siêu phàm, từng sẩy tay…"
Ông còn dứt lời, một đám nữa tới, bác sĩ mặt đầy kinh ngạc cực độ bọn họ.
Đủ bác sĩ giỏi nhất đến từ các bệnh viện lớn, các chuyên gia nội khoa thần kinh, giáo sư ngoại khoa mắt cá chân, bàn tay thần bên Trung y vân vân.
Những đến cũng hề nhiều lời, từng một xếp hàng tiến phòng giải phẫu.
Bác sĩ ngơ ngác của bệnh nhân: "Sao mời những chuyên gia hàng đầu đến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-774.html.]
Thông thường mời một đến thôi cũng khó , họ đều là những bác sĩ đầu, bình thường công việc bận rộn.
Có vài thậm chí còn thuộc dạng một núi chứa hai hổ, sẽ xuất hiện trong cùng một ca bệnh.
là lời nào để .
lúc bệnh nhân cũng tâm trạng giải đáp thắc mắc cho ông , họ chỉ trơ mắt chằm chằm cửa phòng giải phẫu, lòng vô cùng lo lắng.
Thời gian chầm chậm trôi qua, càng lúc Lạc Di càng buồn bực, đủ loại hồi tưởng sắp bức cô phát điên.
Nếu Tiểu Nhiên xảy chuyện gì, cô sẽ…
Đèn phòng giải phẫu phụt tối, cửa mở, Ngô Tiểu Thanh lập tức nhào tới.
"Bác sĩ, đứa nhỏ nhà …"
"Ca giải phẫu thành công, đều gặp nguy hiểm tính mạng, sẽ khỏe thôi, chỉ là… Dây thần kinh ở cổ tay nam sinh thương, từ từ điều dưỡng, đầu nữ sinh tụ máu, cần quan sát thêm, gương mặt cũng c.h.é.m tạo thành vết thương, sẽ cần giải phẫu cấy da ."
Ngô Tiểu Thanh mừng đến phát : "Tiểu Di, em trai con gặp nguy hiểm tính mạng."
Khối đá trong tim Lạc Di lập tức rơi xuống đáy, còn sống là .
Miễn là còn sống, tất cả đều sẽ dần lên.
"Bịch."
Lạc Di đầu , hù hồn phi phách tán, vọt tới: "Cha."
Chỉ thấy Lạc Quốc Vinh ngã mặt đất, hai mắt nhắm chặt, hôn mê bất tỉnh.
"Quốc Vinh." Ngô Tiểu Thanh lảo đảo nghiêng ngả chạy tới, ngã một phát, dọa Lạc Di phát sợ.
Một bên là cha ngất , một bên là ngã vỡ đầu chảy máu, dù tính Lạc Di kiên cường hơn nữa thì cô cũng sắp sụp đổ.
Sau khi kiểm tra kỹ càng, bác sĩ : "Yên tâm, đồng chí nam chỉ ngất do quá mức kích động mà thôi, lát nữa sẽ tỉnh."
"Còn đồng chí nữ thương ngoài da, tâm trạng d.a.o động quá mức, sẽ cho bà dùng chút thuốc an thần, để bà nghỉ ngơi khỏe một chút."