Bà đây là một rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Lạc Di vô cùng nghiêm túc từng câu từng chữ, “Không khả năng ạ, trọng tâm của quốc gia trong tương lai mấy chục năm đều là tập trung xây dựng kinh tế.”
Bà cụ Lê đối với Lạc Di loại tín nhiệm sâu sắc, còn lời cô hơn lời của cháu gái bà nữa.
Dù cũng là siêu cấp học bá, loại thông minh tuyệt đỉnh gặp nhiều.
“Nghe cháu như thì bà yên tâm .”
Sau khi một hồi Lạc Di dậy cáo từ, Lê Đình Đình bỗng nhiên gọi cô , “ , chị Lạc Di, nguyện vọng đầu tiên của em, phòng tuyển sinh của học viện thương mại thủ đô tới tìm em, bọn họ là em nhận , cám ơn chị, em là dính ánh sáng của chị và Lạc Nhiên.”
Trường học là một trường đại học bình thường, thành tích của cô thể thi , khi suy nghĩ nhiều mới điền nguyện vọng.
Thật Lạc Di từng mở miệng, chuyện là do tổ chức sắp xếp.
đây đúng là vì để trấn an Lạc Di.
Tổ chức sắp xếp cho Lạc Nhiên, tiện bỏ Lê Đình Đình, vì thế liền đối xử bình đẳng, cho hai họ đãi ngộ giống .
Đây là danh ngạch thêm , chiếm mất danh ngạch của .
Lạc Di nhẹ nhàng thở một , “Những điều mà chị thể vì em, chỉ như mà thôi.”
Nhà họ Lạc nợ nần gì cô nữa, Lê Đình Đình đương nhiên hiểu ngụ ý của cô, “Đã nhiều lắm ạ, em sẽ vẫn nhớ kỹ phần ân tình của .”
Lạc Di thoải mái phất phất tay, “Vậy thì cần, hai bên nợ nần gì , ở chung mới thoải mái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-790.html.]
Nói xong, cô lập tức , trở việc.
Bà cụ Lê khen Lạc Di dứt miệng, “Đứa nhỏ thật là , khí thế, lương thiện, còn thông minh sáng suốt, trách cháu mỗi ngày đều khen cô .”
“Trên đời chỉ một Lạc Di mà thôi, thể quen với nhà họ Lạc là may mắn lớn nhất của cháu.” Tầm mắt của Lê Đình Đình rơi sổ tiết kiệm, “Bà nội, sớm tiêu hết tiền , con cảm thấy an tâm.”
Bà cụ Lê sống chừng tuổi, từng trải qua nhiều hơn so với cô , “Bà , chúng lặng lẽ việc, ngàn vạn đừng phô trương, miễn cho đám hổ của nhà họ Tăng tới ầm ĩ.”
Nhà họ Tăng đông thế mạnh, hai bà cháu các cô đấu với .
“Chờ chúng mua nhà xong, sẽ quyên góp ít đồ cho đồn công an ở gần đó, mối quan hệ.”
“Được, cháu lời bà.”
Tại sở nghiên cứu, Lạc Di bình tĩnh đống thiết kiểm tra, các ngón tay bay múa, một chuỗi mệnh lệnh dài đưa , màn hình điện thoại di động ngừng sáng lên.
Mọi nín thở cô, khí tràn ngập sự căng thẳng.
Không qua bao lâu, máy móc ầm ĩ vang lên một tiếng, Lạc Di nhẹ nhàng thở một thật dài, dấu thành.
Hiện trường nhất thời sôi trào, điện thoại di động đời thứ hai cuối cùng chính thức xuất hiện.
Bộ nhớ thế hệ thứ hai lớn hơn, thể điều khiển nhiều phần mềm hơn, thêm phần mềm chuyện phiếm và sổ ghi chép, ngoại hình cũng sự đổi, càng trở nên thời thượng hơn.
Tổng cộng ba loại, cung cấp cho nhu cầu khác lựa chọn, màu sắc bao gồm hai màu màu trắng bạc và màu vàng mà Lạc Di thiên vị nhất.
Mọi đều vui mừng, vỗ tay chúc mừng lẫn .
Vương Trung Nghị cũng vui mừng ôm lấy ông cụ Mạc, “Ông Mạc , ông thật sự một cô học trò giỏi đấy.”
Kỳ thật, những hạng mục nghiên cứu khoa học thể thuận lợi thành kết quả, trong đó bảy phần công lao thuộc về Lạc Di.