Lạc Di lôi kéo cha chạy đến căn phòng dành cho chủ nhà, cái gì cần đều , giường lớn một mét tám phủ một tấm ga giường với đồ án tươi mát, cảnh ý vui.
“Cha , hai cũng mệt mỏi cả , ngủ một lát ạ.”
Ngô Tiểu Thanh đống mỹ phẩm cùng với ảnh chụp của Lạc Di bàn trang điểm, khỏi bật , tất cả mấy cái lẽ đều do Tiêu Thanh Bình chuẩn , đứa nhỏ thật là cẩn thận. “Chúng ngủ trong phòng khách là .”
Bọn họ cướp phòng của đứa nhỏ.
Lạc Di mấp máy miệng, “Vậy con ở chỗ với , cha ngủ với Tiểu Nhiên .”
Cái thì , bỗng nhiên Lạc Nhiên một câu, “Anh Thanh Bình thì ạ? Anh ngủ ở ?”
Tiêu Thanh Bình chỉ phía , “Cháu mua căn hộ ở tầng một lầu , cháu ở một , ừm, Tiểu Nhiên và chú xuống ở cùng với cháu .”
Mọi : “...”
Bố cục nhà Tiêu Thanh Bình cũng khác gì mấy, chỉ là phòng ngủ dành cho khách đổi thành phòng thí nghiệm nhỏ, đây là nơi thường dùng nhất.
Điều hòa khí, TV, tủ lạnh lớn, đủ loại đồ điện gia dụng khiến nhà họ Lạc cứ mãi chớp mắt, hổ là đất nước phát triển, món nào món nấy đều thật tiên tiến.
Lạc Nhiên thích nhất là cái điều hòa khí, nghiên cứu nó cả nửa ngày, : "Cha, nhà chúng cũng lắp một bộ thế ."
"Mắc quá, dùng nổi." Lạc Quốc Vinh kiên quyết cự tuyệt, lắp máy điều hòa gì chứ, sống bình thường ?
"Không vấn đề mắc rẻ." Thật Lạc Di sớm lắp một chiếc máy điều hòa khí cho nhà : "Chủ yếu là điện dân dụng gánh nổi, sẽ đứt cầu dao. Lúc xây căn biệt thự bây giờ của chúng , chị từng nhờ thầy nghiên cứu qua về vấn đề , những thiết điện công suất lớn đều cần một đường dây riêng, chị dự định phòng nào cũng lắp một cái điều hòa ."
Bây giờ điều hòa khí trong nước đều chỉ cung cấp cho xí nghiệp sản xuất và những nơi cao cấp, hoặc là phòng nghiên cứu.
Lạc Di lắp điều hòa khí thì Lạc Quốc Vinh lập tức gật đầu: "Tiểu Di thật thông minh, đều lời con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-807.html.]
Lúc chê mắc, dùng nổi nữa.
Lạc Nhiên cảm nhận sự phân biệt đối xử thì bất đắc dĩ trợn trắng mắt.
Nhà khác đều là trọng nam khinh nữ, còn nhà bọn họ thì là trọng nữ khinh nam, Lạc Di mới là đầu trong nhà.
Lạc Di sang, híp mắt : "Tiểu Nhiên, đến lúc đó chị cũng sẽ lắp cho em một chiếc, tiền để chị chi."
Lạc Nhiên lập tức khuất phục tiền tài, nhanh nhảu đáp lời: "Cảm ơn bà chủ, bà chủ quá thôi."
"Phụt ha ha."
Ban đêm, đầu bếp đưa tới liền triển lộ tay nghề, thịt heo nướng, gà Sanbeiji*, cơm niêu lạp xưởng, mì hoành thánh, cà ri cá viên, phở xào thịt bò, sườn heo hấp đậu đen khoai môn, rau xào và còn cả một nồi canh bổ dưỡng.
(*Món gà phổ biến ở Trung Quốc và là một trong những món ăn mang tính biểu tượng của nền ẩm thực Giang Tây.)
Lạc Di ăn cả hai bát cơm niêu lạp xưởng đầy, món ngon quá , tươi roi rói luôn.
Cơm nước xong xuôi đầu bếp dọn lên hai món ngọt, là sữa đông gừng và chè đu đủ tiềm.
Lạc Di ăn xong cảm thấy mỹ mãn, cả khen vài tiếng tay nghề .
Lạc Quốc Vinh càng cảm thấy yên tâm, một đầu bếp như thì con gái sợ đói bụng .
Nhiếp Khôn Minh khẽ : "Nếu ăn no thì giờ chúng bắt đầu thảo luận chút chuyện chính thôi nhỉ."
Lạc Di đối diện ông , cầm ly uống sữa tươi, miệng chẳng hề dừng : "Chuyện gì ạ?"
Nhiếp Khôn Minh uống một hớp : "Cháu hướng nghiên cứu phát minh mới ?"
Lạc Di còn gì, Lạc Quốc Vinh cuống lên: "Chuyện … Có quá gấp , hôm nay mới là ngày đầu tiên đến Mỹ, để Tiểu Di nghỉ ngơi thêm mấy ngày ."