"Chúc mừng hai , nhất định em sẽ ." Lạc Di vẫn luôn cho rằng bọn họ thể lâu dài , hai nhiều chuyện đấu đá với vì ích lợi, ngờ mà vẫn tu thành chính quả.
Xem , mắt của cô trong chuyện lắm.
Bỗng nhiên Ada kéo tay Lạc Di đặt lên bụng , Lạc Di tỏ vẻ ngơ ngác, ý gì đây?
Trong mắt Ada tràn đầy sự dịu dàng, vô cùng hưng phấn: "Bảy tháng sẽ một em bé chào đời, em bằng lòng đỡ đầu của nó ?"
Lạc Di bừng tỉnh, là bác sĩ bảo cưới: "Em tin đạo Cơ Đốc."
Ada trợn mắt há hốc mồm, chết, cô quên Lạc Di tín ngưỡng, chỉ tin bản , là một theo thuyết vô thần.
Lạc Di thích những đứa bé ngoan ngoãn, những đứa bé quấy phá đúng là thiên thần nhỏ, còn quấy phá thì... Trực tiếp cho danh sách đen.
"Có điều, đến lúc đó em vẫn sẽ tặng một món quà lớn.”
Ada lập tức ôm lấy cô, hưng phấn hỏi: “Là cái gì thế?”
Quan tâm chuyện cô tin cái gì gì, chỉ cần thể mang đến ích lợi thì chính là bạn .
Lạc Di tiết lộ một chút, đầy bí ẩn: "Chắc chắn chị và Richard sẽ thích.”
Vừa thấy nụ , nhịp tim Richard đập nhanh hơn, mỗi cô như thì đều sản phẩm mới xuất hiện: " bắt đầu mong đợi đấy.”
Những vị khách mà Helen mời tới là giáo sư và sinh viên của những trường đại học xung quanh, hoặc là bạn của .
Còn mời dàn nhạc và ca sĩ bậc nhất tới khuấy động bầu khí, khiêu vũ với , khí vô cùng náo nhiệt.
Lạc Di ngại sàn nhảy quá chen chúc nên chen , chỉ ăn uống, chuyện với khác.
Vào lúc đang vui vẻ thì một bàn tay duỗi đến mặt cô: “Có thể mời cô nhảy một điệu ?”
Không ngờ là Fath, gã mời Lạc Di khiêu vũ? Sao kỳ quái như thế chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-822.html.]
Tiêu Thanh Bình gã bằng ánh mắt đề phòng, ôm chặt Lạc Di: "Ngại quá, bạn gái nhảy với .”
Fath hừ lạnh một tiếng: “Blake, đang hạn chế sự tự do của khác đấy, là đúng đây, rõ ràng cô nhảy.”
Tiêu Thanh Bình cứ cảm giác gã ý đồ , chuyện gì cả: "Cô .”
"Cô .”
Làm đương sự, Lạc Di ung dung thong thả uống nước, mở to đôi mắt để xem diễn.
Ai ngờ, đốm lửa lập tức đốt tới Lạc Di, Fath hung hăng trừng mắt cô một cái: "Cô thấy hai đàn ông cãi vì , thấy đắc chí lắm ?"
Lạc Di cảm thấy đây là lúc nên rút con át chủ bài, cô xin giấy bút từ nhân viên phục vụ, vài nét bút loẹt xoẹt nén tờ giấy cho Fath: "Nếu thể giải đề thì thể khiêu vũ với .”
Tiêu Thanh Bình cau mày: “Tiểu Di.”
Lạc Di đưa mắt hiệu với , Tiêu Thanh Bình về phía đề bài theo bản năng, ngay đó khóe miệng giật giật, thật nghịch ngợm.
Fath thấy chỉ một đề, cảm thấy vẫn khả năng vớt vát .
"Được, quyết định như .”
Học sinh dốt nghiên cứu mười phút, thống khổ thừa nhận, gã đề .
gã cam lòng thất bại, kiên cường tỏ vẻ: " WC một chuyến, sẽ đáp án ngay thôi.”
Thật là gì chuyện WC, mà là tìm để giải đề.
Đêm nay là buổi tụ tập của những tài giỏi, nên kiểu gì cũng giải thôi.
Gã tiền mà, đập cũng thể đập một đáp án, cũng quy định là thể gian lận, đúng .
Kết quả, hỏi hết một vòng, nhiều khó chịu, còn một vị giáo sư chằm chằm Fath bằng đôi mắt toả sáng lấp lánh: “Là ai đề thế? Mau cho thầy .”
Fath cảm thấy biểu cảm của gì đó đúng : “Là …” Đề đánh đố với khác gì đúng ? Sao vẻ mặt kỳ quái như thế.