Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 827

Cập nhật lúc: 2025-03-25 11:33:49
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Fath ngừng, nhưng Tiêu Thanh Bình để ý, cứ chằm chằm cửa phòng học.

Vừa thấy Lạc Di, lập tức tiến lên đón, nhận lấy cặp sách của cô, tiện tay nhét cho cô một viên kẹo lạc thủ công: “Có mệt ?”

Kẹo do đầu bếp A Phương , ông chú ý tỷ lệ phối nguyên liệu, mùi sữa thơm, còn ngọt, dính răng, đều thích ăn. Bình thường đều bỏ sẵn trong túi, khi nào đói bụng thì ăn để bổ sung năng lượng.

Lạc Di lột vỏ kẹo , cắn một tiếng, xốp ngon, nhất thời lộ nụ thỏa mãn: “Không mệt.”

Fath Lạc Di, nhưng thấy Tiêu Thanh Bình lạnh lùng tiếc qua. Người mắng cũng , thật là phiền.

“Nhìn gì ?”

Fath l.i.ế.m môi: “ cũng ăn, cho một cái , , hai cái.”

Hóa , mà là kẹo.

Tiêu Thanh Bình: … Mẹ nó chứ, thần kinh.

Lạc Di dở dở , là hoàng tử Ả Rập giàu ? Còn thèm ăn kẹo ?

Fath thiếu kẹo, nhưng Lạc Di ăn vui vẻ như thế, gã lập tức cảm thấy kẹo ngon.

giống trẻ con, thích ăn cơm nhà, thèm cơm nhà khác.

“Cho đây, cút .”

Rốt cuộc Fath cũng ăn kẹo, quá ngọt, nhưng mùi vị thơm xốp tuyệt, miệng là tan, còn ăn nữa.

Quả nhiên, kẹo của khác ngon.

Sarah trai, vẻ mặt cứng , thật là… Ầy, mất mặt.

Tiêu Thanh Bình dắt tay Lạc Di xa, Fath lấy tinh thần, đuổi theo: “Blake, nhất định tham gia tiệc sinh nhật của tối nay, giới thiệu quyền quý hàng đầu thế giới cho , ví dụ như hoàng tử nước Anh, con gái tổng thống nước Mỹ…”

“Không .” Giọng Tiêu Thanh Bình cực kì lạnh lùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-827.html.]

Anh cần kết giao, sứ mệnh của chính là học thành tài về nước.

Làm công việc nghiên cứu khoa học, chỉ cần thành tích là .

Fath vô cùng tức giận: “Cậu đừng ngốc, kết giao với những đó, đời thể ngang ngược.”

“Không cần.”

Từ ngày đầu tiên Fath quen Tiêu Thanh Bình khác những khác, nhưng ngờ hiểu cách đối nhân xử thế.

Cơ hội mà khác cầu còn mắt, thèm .

Quá đặc biệt, đặc biệt đến mức… Vẫn quấn lấy !

“Vì hẹn hò với cô nên mới chịu ? Cậu thật phân biệt nặng nhẹ, đàn bà thôi, vui đùa…”

Tai Lạc Di bịt chặt, cô ngẩng đầu khẽ mỉm .

Fath còn khuyên nhưng mấy mặc đồ đen ngăn , cho phép tới gần một bước, chỉ thể trơ mắt bọn họ xa.

Gã tức giận, mắng Sarah: “Lần nào em cũng giả vờ câm thế? Sao chủ động bắt chuyện? Sao em ngu thế? Em hơn cô gái cả trăm , em dùng sắc …”

Sarah quen , ngoan ngoãn lắng một hồi yếu ớt : “ mà, nhiều hơn em, cảm thấy cô ?”

cũng cảm thấy Lạc Di , khí chất nổi bật, tự tin xinh .

Fath liếc mắt: “Mặt dẹt như thế, cái gì, kiểu ngũ quan lập thể, đường nét rõ ràng như em mới là . em vô dụng!”

Được , mắt thẩm mỹ của phương Đông và phương Tây khác .

Khi Lạc Di và Tiêu Thanh Bình về đến nhà, đang chiên thịt viên, chả cuốn, gói sủi cảo, mùi vị Tết nồng đậm.

Vừa mở cửa mùi thơm bay mũi, Lạc Di khịt mũi, cũng ăn.

Chả cuốn và thịt viên chiên xong vàng óng, bắt mắt. Lạc Di gắp mấy cái lên ăn, chả cuốn giòn tan, nhân thơm ngát, ngon.

Tiêu Thanh Bình rứt khoát cho cô một chén nhỏ, bỏ hết những thứ cô thích ăn . Cô bưng chén, ăn vòng quanh: “Chú Phương, chú đang gì thế?”

“Làm đồ ăn, món miền Nam thường ăn ngày Tết.”

Loading...