Lạc Di sáng mắt lên: “Bác về nước ? Được thăng chức ạ?”
Nhà ngoại giao Chương khẽ gật đầu, cứ bốn năm họ đổi một , nhiệm kì bốn năm của ông hết. Trong bốn năm qua ông nhiều thu hoạch, cũng thành tích, cấp trọng dụng ông .
“ , các cháu gì gửi cho nhà, bác thể giao giúp.”
“Vậy…” Lạc Di suy nghĩ: “Cháu tặng bác một món quà tạm biệt nha.”
Nhà ngoại giao Chương thấy cô trịnh trọng như thế, khỏi nghiêm túc: “Là gì ?”
Lạc Di tùy ý ném một quả pháo hạng nặng: “Thành quả nghiên cứu mới nhất của cháu.”
Cô sẽ tặng ông một thành tích, coi như cảm thấy ông chăm sóc mấy năm qua.
Nhà ngoại giao Chương ngẩn ngơ, đó vô cùng vui mừng: “Thành quả mới nghiên cứu ? Đã bao lâu ? Là cái gì? Sao với bác? Bác…”
“Mới xong hôm qua, đến xem.” Lạc Di mang bọn họ tới máy tính, cắm usb , thể hiện cho xem.
Cô chép tất cả tài liệu usb, công việc đơn giản thuận lợi.
Nhà ngoại giao Chương liếc mắt thấy cơ hội ăn: “Cái , giúp ích cho học tập, thuận lợi mang theo. Phân loại thứ thế nào? Công khai? Hay là bí mật?”
“Công khai.” Lạc Di lấy một hộp usb , màu sắc chất liệu nào cũng .
Nhà ngoại giao Chương vô cùng hào hứng: “Tốt quá, hãng điện tử của chúng thể mắt sản phẩm mới , cách ba năm, quá dễ dàng.”
Tưởng Kiện Vân chút hiểu, hiểu là hỏi ngay: “ thể hỏi đây là ý gì ?”
Hôm nay nhà ngoại giao Chương mang tới là để bàn giao công việc: “Đồ Lạc Di nghiên cứu chia hai loại, một là thể công khai, hàm lượng kỹ thuật cao lắm, dễ dàng phá giải, nhân cơ hội đó để kiếm tiền.”
“Loại thứ hai thể công khai, cho hồ sơ tuyệt mật. Những loại hàm lượng kỹ thuật cao, phạm vi chính xác cao, ý nghĩa chiến lược đều cho loại .”
Ánh mắt Tưởng Kiện Vân Lạc Di đổi. Có thể nhà ngoại giao Chương coi trọng như thế, hiển nhiên chỉ mấy thứ công khai ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-829.html.]
Chẳng trách cha vợ coi trọng như , nhưng đề cập tới Lạc Di gì.
Người liệt hồ sơ tuyệt mật đều là tầm thường.
“Vẫn theo quy tắc cũ, khi xin độc quyền thì đưa sản xuất, cháu cảm thấy nhóm hàng đầu tiên đưa thị trường tiêu thụ sẽ kiếm bộn tiền.”
“Được, đều là việc của bác cả, cháu yên tâm .”
“Để bên nhà máy HK một lô, bán qua Đông Nam Á, RB và HG đều là thị trường , nhưng nhanh, năng lực bắt chước của hai nước mạnh.”
“Được.”
“Độc quyền là quan trọng nhất, lẽ việc độc quyền cũng kiếm một tiền lớn.”
Nhà ngoại giao Chương sống ở nước ngoài nhiều năm, cũng coi trọng việc độc quyền: “Bác sẽ đích theo dõi.”
Lạc Di chuyển chủ đề: “Ăn cơm giao thừa chung ạ.”
“Được…” Nhà ngoại giao Chương khỏi bật : “A, , các bác ăn với đoàn thể, nhiều đoàn thể xã hội hẹn , bận.”
Lạc Di nhún vai, , chuyện của cô cũng xong .
“Cháu ngoài , chuyện .”
Tiêu Thanh Bình Tưởng Kiện Vân, lập tức đuổi theo: “Lạc Di, món gì ngon?”
Chỉ còn hai , nhà ngoại giao Chương chợt căng thẳng.
Tiêu Thanh Bình thản nhiên : “Gần đây cháu nghiên cứu một vật liệu hàng mới, bác cầm về .”
Một câu đơn giản nhưng khiến đầu nhà ngoại giao Chương nổ, dau đầu cũng tê dại, trái tim nhảy lên. Ông vô thức xung quanh, như đề phòng cướp.
Cổ họng ông khàn: “Cháu… Để bác cứ thế mang về ?”
Tiêu Thanh Bình mang một cái rương , đưa tới mắt nhà ngoại giao Chương: “Đây là vật liệu mới.”
Anh cũng đưa một cái usb màu bạc qua: “Đây là tài liệu, chia đưa , nếu phát hiện thì lập tức tiêu hủy.”