Lời chẳng chút khách sáo nào, gia tộc Kuroki giận tím mặt, hung tợn chằm chằm Lạc Di.
Quý bà tức chịu nổi: "Cô bậy bạ cái gì đó, con gái của bình thường, từ nhỏ con bé dịu dàng ngoan ngoãn hiểu chuyện, khỏe mạnh đáng yêu, hưởng sự giáo dục nhất, là một thục nữ giáo dưỡng, nhất định là cô ghen ghét vẻ của con bé…"
"Ghen ghét vì cô là con rơi ?" Lạc Di lạnh lùng mở miệng, như : "Bà Kuroki , bà còn hiềm nghi lớn hơn nha, dù ruột của cô cũng là tình địch của bà mà."
Ôi đệt, phía cảnh sát sợ ngây , còn chuyện gây sốc ?
Người nhà càng tiền thì càng bẩn thỉu, ôi chút kích động nhỉ.
Ông Kuroki Lạc Di một cái thật sâu, ánh mắt hàm súc rõ ý tứ.
"Cô…" Mặt bà Kuroki trắng bệch : "Con bé là con gái ruột của ."
"Được , bình thường bà đối xử với cô như nào, khác , rõ đấy." Lạc Di thoải mái quẳng một cái chậu phân cho Hitoko Kuroki , dám gài bẫy cô , thì sẵn sàng cô gài bẫy .
"Cô cả , còn kể nhiều bí mật của nhà mấy đó, hì hì."
Người gia tộc Kuroki kinh ngạc sững sờ, càng lúc Hitoko càng điên , cả bạn bè cũng chẳng phân biệt , còn cái gì nữa?
Bọn họ vẫn đủ tin tưởng lời cô , thì Lạc Di Hitoko Kuroki là con rơi?
Đây nhưng là bí mật của gia tộc Kuroki đó, bình thường đều thể nào , Lạc Di là một nước ngoài càng thể nào những chuyện .
Bà Kuroki tỏ vẻ tin: "Sao thể chuyện đó? Cô với con bé là tình địch."
"Bà còn nhận nuôi con gái của tình địch mà." Lạc Di hung hăng mắng một câu: "Ân ân oán oán của nhà Kuroki mấy thể tự âm thầm giải quyết , còn gây họa liên lụy đến khác, thật sự xem bọn dễ bắt nạt ?"
Vừa xong, cô liền sang đám bên Francis Dunne.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-869.html.]
Thân phận Francis Dunne đặc thù, tới đây bạn bè, các quan chức cấp cao, cũng phụ trách phòng thí nghiệm tuyệt mật.
Bọn họ thế thì vẻ mặt đều lộ vẻ khác thường.
Bà Kuroki thấy, lòng cực kỳ nóng vội : "Các đừng tin con đàn bà Trung Quốc , Trung giả dối nhất."
Một giọng lạnh lùng vang lên: "Bàn về giả dối, nước R xưng thứ hai thì hẳn ai dám xưng thứ nhất."
Một bóng dáng thon dài rảo bước tới, mắt đong đầy lo lắng, thấy Lạc Di thì tất cả đều hóa thành vẻ dịu dàng.
Lạc Di vươn tay : "Anh đến ."
Tiêu Thanh Bình chạy gấp, thở dồn dập, ôm chặt lấy cô, tim đập thình thịch: "Em chứ?"
Lạc Di khẽ lắc đầu, trận chiến như vẫn dọa cô ngã .
Tiêu Thanh Bình thở một thật dài, về phía bên : "Cô, em nhận tin hấp tấp chạy tới, mời vài giáo sư y khoa trường chúng đến, họ đều đang đường tới đây, cô cứ yên tâm, bây giờ quan trọng nhất là cơ thể của thầy."
Vợ Francis là một phụ nữ mặt mày dịu dàng, giờ đây mặt bà tràn đầy vẻ lo lắng: "Cảm ơn em, Blake."
Tiêu Thanh Bình an ủi bà vài câu, bà đối xử với khá , thường thường mời đến nhà ăn cơm.
Lạc Di giật giật ống tay áo : "Em đói bụng."
Tiêu Thanh Bình thoáng sửng sốt: "Không em ăn ?"
Lạc Di trợn mắt: "Em nào dám ăn bậy cơm nước bên ngoài chứ?"
"Chờ một chút." Tiêu Thanh Bình rút điện thoại , chỉ chốc lát , một hộp cơm to ba tầng giao tới tay A Văn, mở hộp , mùi thơm của thức ăn lập tức ập tới mặt, ba món mặn một món canh, sắc hương vị đầy đủ.
Tôm rang muối tiêu đậm đà, thịt ướp mắm chiên, nấm nhỏ xào rau cải dầu, canh trứng cà chua, phối với cơm chiên dứa màu tươi rói, bộ muỗng đũa tinh xảo xinh , khiến vô cùng thèm ăn.
.