Một là quan chức cấp cao của Mỹ, là nhân vật lớn trong giới khoa học, mỗi đều tầm quan trọng lớn.
Ba , trao đổi ánh mắt với .
"Được , chúng ký nhé."
Cứ coi như vì trút giận cho chính nhà , gia tộc Hitomi ngấm ngầm tính kế con gái nhà , họ quan tâm. ngấm ngầm tính kế đến phía tuyệt đối , tặng một món quà đáp lễ.
Lời thốt , cắt đứt đường lui của ông Hitomi.
Ông còn thể gì chứ? Chỉ thể ký tên lên.
Cảnh sát đặc biệt cử hai nữ cảnh sát, Lạc Di chỉ Hitomi Kuroki: "Bắt đầu từ vị tiểu thư Hitomi ."
Hitomi Kuroki mới rửa dày, cố gắng dậy, đặc biệt liếc Lạc Di, ánh mắt âm u lạnh lẽo đến đáng sợ.
Nữ cảnh sát sờ khắp cô, "Không."
Các thành viên trong gia đình Hitomi đều thở phào nhẹ nhõm và trông ai cũng vui vẻ.
Nữ cảnh sát soát khắp cô : "Không ."
Các thành viên trong gia tộc Hitomi như trút gánh nặng, đều lộ rõ sự vui vẻ.
Hitoko Hitomi càng đắc ý hơn, cô việc vẫn khá .
Lạc Di nhàn nhạt : "Túi xách của cô thì ?"
Tầm mắt cô rơi chiếc túi thơm của bà nội trong tay vệ sĩ của Hitomi Kuroki
Mọi theo tầm mắt của cô, viên cảnh sát hỏi: "Đây là túi của tiểu thư Hitomi?"
" ."
Nữ cảnh sát lấy chiếc túi, mở khóa kéo, dốc hết xuống đất, thứ đều rơi xuống đất.
Son môi, phấn phủ, bình xịt, khăn tay, điện thoại di động, MP3, chìa khóa, còn một gói nhỏ chứa thứ bột màu trắng.
Hitomi Kuroki nhảy dựng lên, đây là...
Quá muộn , nữ cảnh sát đưa tay , mở ngửi, nếm thử: "Là loại D."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-874.html.]
Giống như một quả b.o.m hạng nặng nổ tung trong đám đông, hiện trường hỗn loạn.
Những gia tộc Hitomi c.h.ế.t lặng , dám tin.
ông Hitomi hung dữ trừng mắt con gái, cô chuyện gì ? Tại thứ ở trong túi?
Không tiêu hủy mà giữ đón năm mới ?
Hitomi Kuroki điên cuồng lắc đầu, : "Không của , hãm hại, yêu cầu giám định dấu vân tay."
Lạc Di giòn: "Tìm thấy nó từ trong túi của cô, ai thể hãm hại cô chứ? Có cô hít quá nhiều , ảo giác ?"
Cả Hitomi Kuroki rơi tình trạng tồi tệ, hét lên điên cuồng: "Chính là cô, chắc hẳn là cô hại ! Cảnh sát, mau bắt lấy cô ."
Một chiếc còng bạc đưa , cảnh sát nghiêm túc : "Cô Hitomi Kuroki, cô vi phạm luật pháp nước chúng , cô bắt, cô quyền giữ im lặng, nhưng mỗi lời cô sẽ trở thành bằng chứng tòa."
Bằng chứng vô cùng xác thực, còn gì thể chối cãi ?
Hitomi Kuroki chịu sự kích thích lớn, hai mắt đỏ ngầu: "Không, , , , các đều mua chuộc, đều hại .
Cảnh sát tức giận, càng giữ thể diện cho cô .
Trong lòng ông Hitomi vô cùng căm hận, hận cô việc chắc chắn, chút chuyện nhỏ nhặt mà cũng thành.
Tuy nhiên, của gia tộc Hitomi thể tù, thể mất mặt như thế .
"Ngài cảnh sát, con gái của bệnh tâm thần, bằng chứng..."
Sắc mặt cảnh sát trông nghiêm túc: "Đây là lý do để cô phạm pháp và thoát tội."
Hitomi Kuroki đột nhiên căm giận chằm chằm Lạc Di: "Mau khám xét cơ thể cô , cô chắc chắn loại D."
Lạc Di hào phóng giơ cả hai tay, cô mặc áo len trắng với quần jean, phối cùng với bốt đen cao cổ, bên khoài khoác một chiếc áo lông vũ.
Nữ cảnh sát kiểm tra một lượt, lắc đầu: "Không ."
Hitomi Kuroki thể chấp nhận sự thật , mắt cô trừng to đến nỗi gần như rơi : "Điều là thể, tự tay đặt nó lên cô mà..."
ông Hitomi tát cô một cái: "Im ."
đều thấy, ánh mắt của Tiêu Thanh Bình trở nên lạnh lùng, vu oan hãm hại, đúng là khá đấy.
Lạc Di mỉm đáng yêu: "Đặt nó lên ? Chính là ý mà đang hiểu ư ? Hitomi Kuroki, chuyện gì cô cũng dám ."