Anh lấy lòng Tiêu Thanh Bình là vì cái gì? Đương nhiên là vì để gia tăng thực lực , để cấp thể thấy bản lĩnh của , như mới thể trải qua cuộc sống hơn.
Ngai vàng thì thể mong đợi , nhưng ai mà thêm quyền lực và sự giàu cơ chứ?
Lạc Di nhàn nhạt liếc một cái: “Anh máy nuôi thú điện tử thịnh hành cả thế giới ? Anh máy chơi game Tiểu Tiên Khảm ?”
Fath luôn khinh thường phụ nữ, cảm thấy phụ nữ hề bản lĩnh gì, cũng hề xem Lạc Di gì.
“Biết chứ, còn mua nó , ?”
“Mấy thứ đó là do đấy.” Lạc Di xong, từ bốn phía truyền đến một đợt tiếng hít khí lạnh, cô lợi hại như ?
Lạc Di kéo lấy cánh tay của Tiêu Thanh Bình, hời hợt : “Trước mắt ở Bắc Mỹ, Châu Âu và Đông Nam Á đều cửa hàng của .”
Vừa dứt lời, một đàn ông trẻ tuổi lập tức mở miệng : “Vị tiểu thư , cô ăn cơm ? thuê du thuyền , cùng chơi .”
Khuôn mặt của lớn lên giống với Fath, lẽ bọn họ là em.
Vừa còn vẻ cao ngạo, ngay cả chuyện cũng lười , mà lúc lập tức vô cùng nhiệt tình, ở mặt lợi ích thì tất cả thứ đều là mây bay.
Vẻ mặt của Lạc Di vô cùng lạnh nhạt: “Đi chơi thì hứng thú, chỉ thích trò chơi kiếm tiền mà thôi.”
Đầu óc của đàn ông rõ ràng hơn Fath nhiều: “Vậy thì chúng tìm một nơi nào để chuyện , hứng thú đối với quyền đại lý ở Trung Đông.”
Lạc Di giương chiếc cằm tinh xảo của lên, chỉ Fath : “Mấy chủ nghĩa đàn ông quá lớn, tôn trọng , thích, chỉ hợp tác với phụ nữ.”
Mesa mừng rỡ: “ , giỏi kinh doanh, chọn .”
Nếu như thể tự lập, cô còn cần sắc mặt của đám đàn ông thối ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-903.html.]
Ánh mắt của cô chút khác thường, cô hề .
Lạc Di thấy bộ, tâm tư xoay chuyển: “ mà, quốc gia của cô cho phép phụ nữ xuất hiện công khai để ăn ? thật sự hợp tác với đàn ông của Ả Rập Xê Út, bọn họ để cho ấn tượng kém. Thôi bỏ , ăn với mấy , dù thì cũng thiếu chút tiền .”
Chỉ cần tiền thì thể tùy hứng như đấy.
Cô còn cố ý liếc mắt về phía của Fath, ừm, cô đang về đấy.
Trên khuôn mặt của Tiêu Thanh Bình tất cả đều là ý , cô nhiều chiêu trò để lừa gạt khác, hết đến khác.
Không ai thể thoát khỏi cạm bẫy của cô.
“Đi thôi, mặc kệ bọn họ, chúng tìm một nhà hàng để ăn cơm thôi nào.”
“Đi cùng , chờ với.” Một đám đuổi theo lưng cô, ào ào chạy theo.
Đến Thụy Sĩ thì nhất định nếm thử lẩu phô mai, đáy nồi là phô mai tan chảy, dùng bánh mì địa phương chấm ăn, và nếu thêm một ly hồng giải ngấy sẽ một mùi vị khác hẳn.
Thịt nguội thập cẩm cũng là một món đặc sắc, lưỡi bò, vai cừu, lạp xưởng nướng, đầy cả một bàn lớn, ăn cùng với canh cá, mùi thơm tỏa bốn phía, thịt cá vô cùng tươi ngon.
Lạc Di thích nhất là ăn cá, cá ở cũng nếm thử một chút.
"Ăn ngon ?" Tiêu Thanh Bình ăn lưỡi bò nhưng tầm mắt vẫn dừng cô.
Lạc Di tủm tỉm gật đầu, gắp một miếng cá đút cho : "Ăn ngon lắm."
Chỉ cần cô ăn món ngon mà thích thì tâm trạng sẽ vui vẻ, đến giọng cũng cất cao hơn.
Người ở bàn bên cạnh họ, tấm tắc bảo lạ.
" còn tưởng bạn học của là núi băng, gần con gái, cảm xúc hời hợt chứ."