Ánh mắt Mesa lóe lên: “Thật quá, hai hóa địch thành bạn, trở thành bằng hữu tín nhiệm lẫn .”
Tiêu Thanh Bình cổ quái: “Tín nhiệm?”
Bây giờ Mesa đều tránh xa Tiêu Thanh Bình để tránh hiềm nghi: “Không ?”
Vẻ mặt Tiêu Thanh Bình chút lạnh lùng: “Cô từng phản bội.”
“Cái gì?”
Lúc ngay cả đoàn Fathcũng hứng thú, hẹn mà cùng vểnh tai lắng .
Cơm thập cẩm măng tây và chanh mang lên, Lạc Di chậm rãi thưởng thức món ăn ngon, những khác đều sắp sốt ruột chết, mau .
“Đang lúc nhà chị việc, đang chuẩn thi cử, rảnh phòng thí nghiệm, thị trường xuất hiện ít sản phẩm cạnh tranh, cô động tâm.”
“Cho nên cô đại lý cho công ty khác? Hay là tự chế tạo?” Fath chút vui sướng khi khác gặp họa: “ Kỳ thật, cái cũng thể trách cô , cô cho cô những lợi ích mà cô mong .”
Lạc Di tức giận, món cơm Ý ăn ngon, thêm rượu và nước cốt chanh phô mai, tỏa mùi thơm như sữa.
“Ừ, trách cô , chỉ là khi cô tung sản phẩm mới một tiếng, đưa sản phẩm nâng cấp, chất lượng hơn, rẻ hơn.”
Mọi : ...
Cố ý tung một tiếng? Cái cũng quá độc ác, chiêu thật tuyệt.
Mẹ ơi, nữ nhân như đắc tội nổi, vẫn là cách xa một chút.
Fath nhịn : “Cô cũng quá độc ác, đây là bức c.h.ế.t .”
Dù cũng quan tâm ai đúng ai sai, chỉ phản kháng với Lạc Di mà thôi.
Thậm chí Lạc Di còn chớp mắt một cái: “Làm thể? là rộng lượng, cô chủ động tặng nhà máy điện tử của để cầu hòa, liền đồng ý.”
Mọi :!!! Đây là ma quỷ ?
Lạc Di nữa, chuyển sang chuyện khác, cô hiểu nhiều, đề tài gì cũng thể trò chuyện vài câu, còn trò chuyện vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-928.html.]
Cơm nước xong cũng đợi lâu, Lạc Di và Tiêu Thanh Bình liền dậy cáo từ, tiếp tục dạo ăn, thuận tiện mua ít thư tay.
Nhiếp Khôn Minh hộ tống chiếc Đỉnh Cổ về nước, ông chạy tới chạy lui sắp xếp hành trình để bảo đảm an .
Trước khi rời , ông chỉ gửi cho Lạc Di một tin nhắn, bảo cô chăm chỉ sách, cần lo lắng trong nhà.
Tiêu Thanh Bình nhận lấy điện thoại vài : “Sao cảm thấy ông càng ngày càng giống bác ruột của em?”
Đối với như , quan tâm thì quan tâm, nhưng chỉ khách sáo.
Đối với Lạc Di giống , hề khách sáo một chút nào.
Lạc Di cửa sổ sát đất ngắm cảnh đêm, những chiếc du thuyền xa hoa đèn đuốc sáng trưng lay động mặt hồ, sóng gợn lăn tăn, tả xiết.
“Bởi vì em đáng yêu.”
Tiêu Thanh Bình ôm lấy cô từ phía , mặt nở nụ : “Ừm ừm, em đáng yêu nhất.”
Cô gì cũng đúng.
Bỗng nhiên Lạc Di than phiền: “Thẩm mỹ của Fath quá tệ, nhưng tại bạn gái ngừi Châu Á?”
Theo lý thuyết, thích diện mạo châu Á.
Trong lòng Tiêu Thanh Bình khẽ động: “Có thể tương đối ngoan hiền, đàn ông theo chủ nghĩa đàn ông thì thích phụ nữ nhỏ nhắn hơn.”
Lạc Di ngẫm thấy cũng đúng, cô bạn gái ngoan ngoãn với , dịu dàng đến cực hạn.
“Anh sẽ hâm mộ ngừng đổi bạn gái chứ?”
Khóe miệng Tiêu Thanh Bình giật giật, đang nghĩ gì ?: “ Hâm mộ tìm tình yêu đích thực ? là hâm mộ lạnh lẽo cô đơn một cách trống rỗng, chỉ thể tìm cảm giác tồn tại phụ nữ?”
Lạc Di ha ha, thắng .
Buổi chiều ngày hôm máy bay, hai thu dọn hành lý xong ngoài lòng vòng, đến thời gian mới chạy đến sân bay.
Vào sân bay, A Văn thủ tục ủy thác, A Vũ xử lý các công việc.
Có một chạy vội tới: “Blake, chạy ? Khách sạn trả phòng, gọi điện thoại nhận.”
Là Fath, chạy đến mặt đỏ bừng, phía còn hai em gái theo .