Mặc dù bên ngoài cô bất cứ quan hệ gì với công ty Bắc Đẩu, cũng chuyện gì liên quan đến cô .
thấy cục diện như , trong lòng của cô vẫn tràn đầy tức giận.
Một giọng mãnh liệt bỗng nhiên vang lên: “Cô bọn họ trốn thuế? Cô cũng là của ông chủ công ty bọn họ”
“Chuyện thì đừng bừa, điều sẽ giảm giá trị uy tín của cô đấy.”
Là hai nam sinh, vẻ mặt căm phẫn, đàn áp công ty Bắc Đẩu là phương hướng chính trị đúng đắn, cô gái hiểu ?
Lạc Di đang là tức giận, lạnh lùng trào phúng: “Vậy các trốn thuế ? Chỉ dựa những tờ báo ? là văn hóa thì , các nhận sự giáo dục trình độ cao, thì cũng nên năng lực suy nghĩ độc lập của bản chứ.”
Chuyện thì liên quan gì đến những học sinh .
Sinh viên trẻ tuổi dễ mê hoặc, bọn họ truyền thông tẩy não: “Vậy mà cô giúp cho bọn họ ? Hay là công ty Bắc đẩu mua chuộc cô ?”
“Hay là giữa mấy lợi ích gì thể để cho khác ?”
Trận động tĩnh hấp dẫn vô ánh mắt của học sinh, Linda vội vàng nháy mắt với Lạc Di, nhưng mà từ tới nay Lạc Di từng sợ ai cả, ánh mắt của cô trừng to lên, khí thế còn mạnh mẽ hơn khác nhiều.
“Mua chuộc ? Chị đây cái gì cũng thiếu, chỉ là thiếu tiền mà thôi.” Lạc Di ghét bỏ bọn họ: “Các gán tội danh cho cũng thật sự là quá nhẹ , bằng dứt khoát rằng công ty Bắc Đẩu là của , gì cũng xứng đáng với giá trị của .”
Hai nam sinh: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-935.html.]
Tính cách kiêu ngạo thối tha của cô, ngược cho khác cảm thấy hảo cảm.
Nếu như cô tỏ sợ hãi rụt rè, dáng vẻ như chuyện sai trái, thì sẽ chỉ đưa tới sự ghét bỏ và bắt nạt của bọn họ mà thôi.
Chỉ cần nơi nào thì nơi đó sẽ sự tranh chấp, ngay cả trong sân trường cũng hề ngoại lệ.
Nam sinh lầm bầm một câu: “Chị cái gì? Cô còn nhỏ tuổi hơn bọn đấy.”
“Thật một chuyện, ai mới là kẻ chủ mưu đằng vụ việc gây xôn xao vô phương tiện truyền thông trong thời gian vài ngày ngắn ngủi ?” Lạc Di bĩu môi, bộ dáng cực kỳ ghét bỏ: “Kẻ cho dù quyền thế ngập trời nhưng thông minh cho lắm, chỉ thông minh còn cao bằng sinh viên Đại học Harvard chúng .”
Chúng , đương nhiên là bao gồm tất cả những ở đây , ai sẽ phản bác điều cơ chứ? Bọn họ vốn là thông minh nhất thế giới.
Lạc Di chỉ nhẹ nhàng một câu khiến cho ở đây đều coi cô là đồng bạn, là một nhà, sự tức giận bộ đều tiêu tan.
Có nhịn hỏi: “Tại như ?”
Lạc Di liếc mắt: “Hắn cũng suy nghĩ , tổng bộ công ty ở tại Hồng Kông, chỗ chỉ là chi nhánh của công ty mà thôi, nuốt chửng cả công ty Bắc Đẩu xem chừng sẽ là khó, cần gì như .”
Thật bọn họ chỉ tốn một phân tiền nuốt lấy cả công ty , mà còn lấy cả kỹ thuật cùng với con đường phát triển, tất cả thứ bọn họ đều , cũng sợ nghẹn c.h.ế.t .
Đám trở nên xôn xao: “Công ty ở tại Hồng Kông ? Không chứ?”
“Nhận tiện, ở đây ai là sinh viên của học viện thương mại ?” Lạc Di đảo mắt, mỉm về phía : “Để phân tích cho về vụ án thương mại một chút, chỉ cần suy diễn về kết quả ở phía , chừng đều chúng đoán trúng đấy.”
Đàn ông trẻ tuổi đều thích biểu hiện ở mặt con gái, thích thấy ánh mắt sùng bái của các cô.