Đoạn ghi âm thứ hai còn Robert chủ động gửi đến đài truyền hình, chiêu quá độc .
Cô điều khiển trái tim từng bước một cách hảo, kỹ năng thể , cha cũng .
Rõ ràng cô là nắm giữ việc nhưng cả thế giới đều cho rằng cô là nạn nhân, cô để lộ bất cứ thứ gì mà dựa đó để kiếm lợi ích.
Lạc Di : “ chỉ thích uống nước dừa thôi, nhưng tự ý quyết định như thế, giải thích với gia đình đây?”
Chính vì hiểu rõ Lạc Di nên Joe mới quyết tâm ôm cái đùi lớn , cô sẽ thua.
"Đứng tên thì chính là của , là lớn, việc xử lý tài sản thế nào là việc của ."
Lạc Di hiệu cho A Phong rót cho một tách : “Xem địa vị của trong gia tộc định nhỉ.”
Joe uống ngụm nóng,
trong lòng suy nghĩ rối bời: "Vậy còn cảm ơn cô giúp đỡ thời điểm quan trọng nên mới thể đánh bại nhiều đối thủ như .”
Lạc Di thật sâu, thằng nhóc thật thông minh: "Nói đến cũng thật thú vị, và Richard cùng xuất phát điểm, nhưng chỉ mới mấy năm ngắn ngủi, bỏ xa ."
Joe cảm thấy đắng miệng, nhưng vẫn lực phối hợp với cô: “Cô sai , lúc đó lợi thế hơn , hơn mấy tuổi, từ sớm thi đỗ trường danh tiếng, việc chăm chỉ trong một doanh nghiệp nổi tiếng, đều đánh giá cao , thật đáng tiếc, thua vì tin cô.”
“Phì.” Lạc Di nhịn , “Anh tin lợi nhuận hơn, thế nên mất sự tử tế, thua cũng gì đáng tiếc.”
Hai càng càng ăn ý, gia đình Robert càng cảm thấy lo lắng hơn.
Linda nhẹ nhàng gọi: "Lạc Di."
Lạc Di qua, cô tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc: "Ài, các vẫn còn ?"
Gia đình bốn nhà Robert: “...”
Ông Robert về phía Joe trẻ tuổi: "Vị là con cháu của nhà nào?"
Joe hào phóng chìa tay : "Joe Harris, vui gặp ngài, ngài Robert."
Ông Robert chợt nhận , ông thiết: "Thì là con của gia đình Harris, cha cháu là Mark Hans?"
Gia tộc Harris cũng là một gia tộc danh tiếng và thịnh vượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-960.html.]
"Mark."
Ông Robert lớn và nắm lấy tay Joe: “Haha, và cha cháu là bạn , chúng hợp tác ăn với mấy , đúng , cha cháu sẽ tức giận nếu cháu tặng tài sản của cho khác đấy."
Joe khẽ nheo , lão hồ ly đang thử thách ?
"Hết cách , cháu thể cưỡng sự cám dỗ của vật chất, cô tiếng là biến đá thành vàng."
Ông Robert tỏ vẻ tin: “Lời cũng khoa trương , thừa nhận rằng cô tài trong nghiên cứu khoa học, nhưng cũng chỉ thế thôi.”
Joe mở miệng, vẻ mặt đổi mấy : “, đúng, ngài đúng, cô năng lực gì, chỉ thích khoe khoang, thổi phồng danh tiếng."
Ông Robert sửng sốt, câu đá câu , rốt cuộc là ý gì? Câu nào mới là đúng?
Lạc Di ho nhẹ: "Hòn đảo ..."
Joe lập tức thoát khỏi tay ông Robert chạy nhanh đến chỗ Lạc Di: “Cô thích hòn đảo ? Nếu đủ thì lấy thêm căn biệt thự gần điện Buckingham ?"
Cực kỳ chu đáo.
Ông Robert đang hỗn loạn như gió, thằng nhóc thối, một đằng một nẻo, thật trung thực.
Ông lo lắng một lát mới : “Cô Lạc Di, thể đàm phán , thể chia cho cô 0,01% cổ phần.”
Sắc mặt trong gia đình Robert đều , cho thật ? Không chứ?
Kết quả là Lạc Di căn bản để mắt, đang đuổi ăn mày ?: "Không cần nữa, cần."
Cô càng cư xử như , ông Robert càng lo lắng: "Cô bao nhiêu?"
“Không cần.” Lạc Di kiên quyết .
Ông Robert Joe đang đỏ mắt mong chời, cô gái với vẻ mặt lạnh lùng: “0,5%?"
Lạc Di vẫn thờ ơ , tiếp tục lật từng trang album, cẩn thận xem xét.
Đầu óc ông Robert đang cuồng, ông nghiến răng nghiến lợi : “1%.”
Henry nhịn nữa : “Cha, cha uống nhầm thuốc ?”
Là thừa kế, cũng chỉ 5% cổ phần.
.