"Kế hoạch bắt mặt trăng? Cụ thể là thế nào?" Damon sốt ruột hỏi.
“Cướp…” Lạc Di nở lên một nụ xa.
“Cái gì?” Mọi ngạc nhiên hỏi.
Lạc Di phun bốn chữ từ đôi môi mỏng: "Thị trường chứng khoán."
Mọi đồng loạt về phía Bach, gã mới là chuyên gia trong lĩnh vực .
Nếu họ chơi, tìm Bach?
Hơn hữu gia tộc Damon còn sở hữu một công ty chứng khoán, cũng kinh doanh lâu năm.
Cô nhóc chút trời cao đất dày.
Lạc Di quan tâm bọn họ liếc ngang liếc dọc, cô trực tiếp mục đích cuối cùng của .
"Trò chơi ba quy tắc, quy tắc đầu tiên là các ngài chịu trách nhiệm xuất tiền , còn cần quản gì hết, tất cả đều do điều khiển, cái gì thì là cái đó."
"Thứ hai, về tiền thì các ngài tự cân nhắc, đây là tự nguyện."
"Thứ ba, 30% phí thủ tục và 30% lợi nhuận."
Cô cực kỳ mạnh mẽ, đôi mắt đen tỏa ánh sáng lạnh lùng, cô khí chất của một cấp , tư thế cao và ngay thẳng như một cây thông.
Cô đang thảo luận điều đó với họ mà là đang thông báo cho họ.
"Chỉ ba nguyên tắc , bây giờ các ngài rút lui vẫn muộn, nhưng giữ bí mật."
Cô giơ đồng hồ lên và : “ cho các ngài nửa tiếng để suy nghĩ, bắt đầu .”
Tất cả đều sửng sốt, rốt cuộc là ai?
Dương Nam Ba Lạc Di thật sâu, hàng chút do dự : "Công ty Bắc Đẩu xuất 200 triệu USD."
Thực đây là của công ty Bắc Đẩu, nguồn gốc của tiền ở thì cũng .
Lạc Di đoán một chút, lúc cô xin Nhiếp Côn Minh tiền huy động càng nhiều càng .
Hai trăm triệu đô la Mỹ đại khái là cực hạn của Nhiếp Côn Minh, , là cực hạn của những ông .
Có thể coi đó là sự nỗ lực chung của cả nước, thể thấy sự tín nhiệm với cô như thế nào.
Cô thầm thở dài, đất nước những năm 80 đúng thật là tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-963.html.]
"Ok, ghi ."
Dương Nam Ba mở miệng xuất 200 triệu khiến cho liếc .
Đôi mắt xanh của Bach thật sâu thẳm giống như biển cả vô tận: "Lạc Di, cô xuất tiền ?"
“Đương nhiên.” Lạc Di khẽ gật đầu, “ chỉ lấy 100 triệu đô la Mỹ thôi.”
Cô một cách bình tĩnh nhưng thực cô thế chấp bộ tài sản tên , Tiêu Thanh Bình cũng đưa bộ tiền cho cô.
Đây là một canh bạc đánh đổi tất cả thứ.
Con ngươi của run rẩy, như thể họ mới quen Lạc Di đầu tiên.
Ông Damon buột miệng : "Mẹ nó, cháu giàu thật đấy."
Số tiền thà để ông xử lý, đảm bảo cô cả đời cần lo ăn lo uống.
Bach hít một thật sâu : “ xuất 80 triệu.”
Ông Damon sửng sốt: "Bach, mảng mà, giao cho khác?”
Ông Robert cũng thể hiểu nổi: “Điều kiện khắt khe quá, trả 30%” phí thủ tục.”
Bach vẻ mặt lạnh lùng cô gái trẻ thật sâu, đây là gan nhất mà gã từng gặp trong đời, bất kể giới tính.
Xuất 100 triệu đô la chớp mắt, đây là loại can đảm gì?
Nếu cô chỗ dựa thì gã tuyệt đối tin.
Nhìn cô bố trí tỉ mỉ, hết mắt xích đến mắt xích khác, chiêu thức theo lẽ thường, từng bước dẫn bọn họ từng trò chơi, thế giới bao nhiêu thể như thế ?
Vậy thì theo , gã sẽ cược!
"Vì 30% phí thủ tục nên mới tin cô ."
Ông Damon và ông Robert trao đổi ánh mắt với .
“Vậy …” Ông Damon do dự: “Xuất năm mươi triệu .”
50 triệu vốn ban đầu dự định dùng việc đầu tư khác nên dù xảy chuyện gì cũng vấn đề gì lớn.
Nhiều hơn nữa thì nữa, vay mượn thì càng thể.
Con đều tâm lý bầy đàn, thấy hai chuyên gia xuất tiền nên ông Robert cũng theo.
“ cũng theo năm mươi triệu.”