"Hẳn là ." Ông Robert tính toán trong đầu: “Mới mấy năm thôi mà lợi nhuận tăng vọt, bọn họ cũng quá tín nhiệm Lạc Di , chẳng lẽ sợ lỗ đến cái quần con cũng còn ?”
Bach lạnh lùng : “Có bát tụ bảo như Lạc Di, thua vẫn thể kiếm , sợ cái gì?”
"Cũng đúng, cô thể nâng đỡ một cái Bắc Đẩu thì cũng thể xây cái khác, nếu cô thua lỗ, nhất định bắt cô bù ."
"Ha ha ha, cũng ý ." Bọn họ đều là tư bản thông minh, thể ăn thua lỗ.
Thứ sáu, Lạc Di vẫn luôn đợi, đợi đến buổi chiều thì cuối cùng cô cũng nhận điện thoại của Dương Nam Ba: "Lạc Di, bộ vốn tiến thị trường theo chỉ thị của em, bọn cẩn thận."
"Ừ, lắm." Giọng điệu của Lạc Di bình tĩnh, như thể việc tiêu hàng trăm triệu đô la thị trường chứng khoán là điều hết sức bình thường: "Cuối tuần nghỉ ngơi ."
Nghe giọng bình tĩnh của cô, sự bất an trong lòng của Dương Nam Ba cũng bình tĩnh một chút: "Được."
Lạc Di ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng thở .
Trời lạnh, một nào đó nên phá sản .
Tiếng bước chân quen thuộc vang lên, một cơ thể ấm áp ngả tới: "Mệt ?"
Lạc Di tựa lòng đàn ông, khẽ nhắm mắt : "Không mệt, chuẩn xong ?"
“Tất cả đều xử lý thỏa .” Tiêu Thanh Bình cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô, trong mắt tràn đầy dịu dàng: “Chúng sẽ thua.”
Đôi vai gầy gò của cô gánh quá nhiều trách nhiệm mà đáng lẽ nên thuộc về cô.
“Đương nhiên.” Lạc Di nhẹ nắm nhẹ lấy cánh tay , “Chúng sẽ là bên chiến thắng cuối cùng, em luôn tin tưởng chắc chắn về điều .”
Kỳ nghỉ cuối tuần dài đằng đẵng cuối cùng cũng trôi qua, thứ hai đến, sàn giao dịch mở cửa, chỉ trung bình công nghiệp Dow Jones sụp đổ, tuột dốc phanh.
Lạc Di sô pha xem tin tức, cô đám hoảng loạn màn hình thở dài một .
Cô thắng cược !
Đây là vụ sụp đổ thị trường chứng khoán Mỹ năm 1987 nổi tiếng trong lịch sử, diễn đúng như dự đoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-965.html.]
Điện thoại di động bàn điên cuồng vang lên, màn hình nhấp nháy nhưng cô cũng chúng mà thẳng màn hình.
Thị trường mở liền giảm 67 điểm, Bach đang trong phòng VIP của sàn giao dịch, đầu trống rỗng như búa đập.
Sau khi tỉnh , gã lập tức hét lên: “Mau mau, bán hết ”.
Sàn giao dịch hỗn loạn, ai nấy đều điên cuồng bán tháo, Bach chỉ kịp bán hết một phần ba, còn ai tiếp tay nữa.
Điều đáng sợ là giá cổ phiếu đang giảm ngày càng nhanh.
Sắc mặt gã tái xanh, nhưng đó điều đáng sợ nhất, tin nối tiếp đến.
"Ông chủ gặp rắc rối , việc bán tháo quá lớn khiến máy tính ngừng hoạt động, thông tin trì hoãn nghiêm trọng."
Trước mắt Bach tối sầm một lúc, gắng gượng chỉ thị: "Đi hối thúc, nhanh lên, nhất định nhanh lên."
Vào buổi chiều, một chuyện còn đáng sợ hơn xảy , sàn giao dịch sắp đóng cửa, tin tức truyền , tất cả liền phát điên.
Chỉ trung bình công nghiệp Dow Jones giảm mạnh và đang ngừng giảm.
Bach vô cùng hoảng sợ, ngơ ngác màn hình một cách bất lực.
Đây là tình hình chung, ai thể ngăn .
"Ông chủ, nó lên , tăng lên ."
Bach như sống , hưng phấn hét lên: "Dừng , haha, cuối cùng cũng dừng ."
gã vui bao lâu thì thị trường chứng khoán bắt đầu lao dốc, sụt giảm liên tục, đến cuối phiên thị trường là giảm hơn 500 điểm, 503 tỷ USD bốc chỉ trong một ngày.
Tài sản sách của Bach giảm 2/3, gã thẫn thờ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Gã từ tới nay bao giờ trải qua một đợt sụp đổ thị trường chứng khoán như thế , nó đến một cách ồ ạt, đến mức khiến trở tay kịp.
“Reng, reng, reng.” Điện thoại reo lên, nhưng gã trả lời, chỉ im lặng.
Hôm nay kết thúc nhưng còn ngày mai thì ?