Sống ở thời đại hưng thịnh, gia tộc thịnh vượng, lo lắng bất cứ điều gì, cô thật may mắn khi sinh ở Rome.
bây giờ khác, đất nước vẫn đủ mạnh, gia cảnh bình thường, cô lớn lên với khuôn mặt như thế , cha cũng đủ mạnh để bảo vệ cô.
Cô chỉ thể tự lên.
"Đã thông báo cho phía ?"
Dương Nam Ba khẽ lắc đầu, "Vẫn , báo lên khi báo cho em ."
Tâm tình của khá phức tạp, trình độ của cô mà còn cao hơn nhiều, đầu gặp mặt, cô chỉ là một cô bé vui tươi xinh , ngoài việc thông minh hơn khác một chút thì cũng thấy cô tài giỏi đến mức nào.
Lạc Di hài lòng với biểu hiện của : "Được , em sẽ sắp xếp chuyện chuyển tiền, chuẩn rút lui khỏi nước Mỹ ."
“Tiền thể ngoài ?” Đây chính là điều Dương Nam Ba quan tâm nhất, tiền cũng nhiều quá , sẽ kiểm soát đấy chứ?
Lạc Di tự tin, việc đều trong tầm kiểm soát của cô: “Ừm, em sắp xếp thoả , yên tâm .”
Dương Nam Ba nhịn mà não bổ, càng nghĩ càng cảm thấy cô khó hiểu: "Mấy năm em thật sự chỉ học máy tính và vật lý ?"
Lạc Di phân thứ thành từng loại xong, cô thản nhiên : “Em quá sách lẫn lộn, trong đó nhiều sách về tài chính.”
Thư viện của Đại học Harvard rộng, kho sách phong phú, cô thích nhất ở trong thư viện.
Loại sách nào cô cũng xem, đôi khi chỉ là đổi mạch suy nghĩ, thư giãn một lúc.
Dương Nam Ba trầm mặc một lát: "Người thể cho ngưỡng mộ nhiều, em chính là một trong đó."
“Em nên cảm ơn ?” Lạc Di ngẩng đầu , vốn là tinh thần phấn chấn, nhưng bây giờ trở thành một trai điềm tĩnh: "Mấy năm nay thế nào?"
Chỉ khi nào nhiệm vụ thành thì mới tâm trạng hồi tưởng quá khứ, mới thể xuống trò chuyện vui vẻ.
"Thường xuyên nhiệm vụ, cũng khá thú vị." Dương Nam Ba thích phiêu lưu, từng trở thành cảnh sát hình sự, nhưng cuối cùng lựa chọn an ninh quốc gia bí ẩn: " nào thú vị bằng ."
Trải nghiệm phong ba thăng trầm, nhưng tuyệt đối nhắc đến với bất kỳ ai, sẽ ghi hồ sơ tuyệt mật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-969.html.]
Vẻ mặt vô cùng căm tức, khiến Lạc Di buồn : "Hahaha, cùng ăn tối , em sẽ gọi cho Tiêu Thanh Bình."
Dương Nam Ba khẽ cau mày: "Việc lớn như mà giúp em ?"
Thật quá đáng, Lạc Di năng lực như , Tiêu Thanh Bình cực kỳ vô dụng.
Lạc Di để bụng: “Việc một em là thể giải quyết , còn bận việc quan trọng hơn.”
Dương Nam Ba sửng sốt: "Còn chuyện gì quan trọng hơn chuyện ?"
Ra gần 10 tỷ, còn quan trọng? Sao thể?
"Đương nhiên, bạn học Dương Nam Ba, tầm của vẫn đủ xa a."
Cuối cùng, cơm vẫn sẽ ăn, nhưng khách thì nhiều thêm vài .
Sau một cuộc điện thoại, Bach và những khác mời đến ăn bữa cơm đơn giản.
Cơm niêu xúc xích bò với sườn ngô, mỗi một suất, đơn giản.
Tâm trí của đều đặt việc ăn uống, vẻ mặt hưng phấn thể giải thích nổi.
Ăn cơm xong, Lạc Di trực tiếp lấy sổ sách : "Đây là các khoản, đếm xem, xử lý cho rõ ràng nhé."
Mắt ông Damon sáng lên khi thấy các khoản, thu nhập vượt quá ngân sách của ông , đủ để bù đắp những gì ông mất thị trường chứng khoán.
Tỷ lệ đầu tư cao bình thường.
Biến đá thành vàng!
Lúc , ông thuyết phục:"Lạc Di, cảm ơn cháu."
Lạc Di hất cằm chỉ sổ tài khoản, chút kiêu ngạo: "Không lỗ ? 30% phí xử lý."
Cô đang ám chỉ đến cổ phần ông tặng cô, lúc đó ông còn cảm thấy đau lòng nhưng giờ cảm thấy xứng đáng: "Không lỗ chút nào."
Số tiền đủ để mua cổ phần đó .