Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 973

Cập nhật lúc: 2025-03-26 23:00:23
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vẫn luôn nhớ.” Dương Nam Ba hâm nóng chút thịt bò cho cô, âm thanh dần nhỏ : “Muốn quên cũng quên .”

Lạc Di rõ: “Anh cái gì cơ?”

Dương Nam Ba cũng ăn, ngừng gắp đồ ăn cho cô, chăm sóc cô chu đáo: “Ăn nhiều một chút, em gầy trông thấy đấy, thỉnh thoảng thư giãn đầu óc một chút.”

Lạc Di ăn miếng thịt bò tươi non, nhướn mày: “Anh sẽ guốc trong bụng em đấy chứ?”

“Anh nào dám chứ?” Dương Nam Ba ha ha: “Em hung dữ như , là miếng thủy tinh đ.â.m ai là đ.â.m đó, bao giờ nương tay.”

Lạc Di dở dở , chuyện lâu như mà vẫn còn để bụng ư: “Xin đừng nhắc đến lịch sử đen tối nữa.”

Đối diện là ba đàn ông cầm đũa ăn thuần thục mà vẫn cố sức ăn, thỉnh thoảng còn sang: “Hai lắm hả?”

Lạc Di thoải mái thừa nhận: “Cũng bình thường, quen nhiều năm .”

“Vậy tại lựa chọn Blake?” Ngài Bach dứt khoát cầm lấy cái nĩa, xiên lấy một miếng cá viên, viên thịt mềm mại phối hợp với nước chấm đặc chế, ăn ngon.

“Ngài Nam Sơn phong độ dịu dàng, ngoại hình xuất , là kiểu mẫu mà nhiều nữ sinh yêu thích.”

Sao Lạc Di cứ cảm thấy gã đang gây sự nhỉ: “Anh trai bằng Blake.”

Mọi : “...”

Ừm, lý, đó là bộ phận chú ý đến khuôn mặt.

Ngài Bach vô thức sờ sờ mặt : “Cô thấy mặt dung tục ?”

Nhóm bạn của bạn gái của gã cũng khen gã trai, là trai nghìn năm khó gặp.

“Có cô gái nào thích cơ chứ?” Mí mắt của Lạc Di cũng thèm nhúc nhích một tí nào, tự ăn lẩu: “Tất nhiên, nếu như nhiều tiền thì cũng .”

Ngài Bach lặng lẽ: “Từ nhỏ cô hiểu rõ như ?”

Lạc Di ha ha: “Hết cách , bẩm sinh thông minh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-973.html.]

Vui chơi giải trí tâm sự, bầu khí hòa thuận vui vẻ.

Mấy hô mưa gọi gió hưởng thụ vây quanh một nơi ăn lẩu, đàm luận mấy chủ đề lông gà vỏ tỏi.

Thật ngài Damon ghét lẩu cay, ông cảm thấy vệ sinh nhưng Lạc Di mời khách, tất cả đều nhao nhao hưởng ứng, ông cũng tiện từ chối.

ăn ăn, ăn thành nghiện, nhất là nồi tê cay, rõ ràng cay trào cả nước mắt nhưng vẫn ăn một .

“Lạc Di, cơ hội thì hãy quan tâm đến con gái nhỏ của nhé.”

Lạc Di tủm tỉm : “Quan tâm lẫn , bọn là bạn cùng phòng mà.”

Không cao ngạo, hèn mọn, bày sự bình đẳng, như mới thể tiến càng xa hơn.

Ngài Damon hâm mộ, nếu đứa nhỏ của ông như thì ông sẽ lo lắng gì nữa.

“Đứa nhỏ nhà thích cô, tên của cô thường treo miệng nó, từ lâu về cô, bây giờ cuối cùng cũng gặp , hãy giữ liên lạc nhé.”

“Được.”

Nói cái gì cũng , quan trọng là kéo gần quan hệ, bồi dưỡng thêm tình cảm.

Về phần tình cảm ngày nhiều plastic, ai thèm quan tâm cơ chứ.

Điện thoại rung, Lạc Di cúi đầu thoáng qua, hít một thật sâu, , an lên máy bay, còn hai phút nữa là sẽ cất cánh.

Cô chỉ trả lời bốn chữ: Lên đường bình an.

Sau mười mấy tiếng, Lạc Di một đêm ngủ nhận tin nhắn thứ hai: Đến nơi bình an.

Lạc Di như trút gánh nặng, thở một thật dài, tình thần thả lỏng thì cơn buồn ngủ mạnh ập đến, ngáp một cái giường ngủ.

Ở sân bay Hồng Kông, Tiêu Thanh Bình xuống máy bay trông thấy một bóng dáng quen thuộc.

Anh kinh ngạc thôi: “Bác Nhiếp.”

Không ngờ Nhiếp Khôn Minh tự đến đón , ông ở đây, yêu ma quỷ quái cũng dám gần .

Nhiếp Khôn Minh kịp hàn huyên vội vàng : “Đưa valy hành lý cho thuộc hạ của bác, bọn họ sẽ đưa cháu thủ đô, những thứ qua kiểm tra an ninh, lên máy bay, cháu theo bác.”

Loading...