Cục trưởng dọa cho nhảy dựng, tuy rằng ông nắm giữ quyền lực trong tay, nhưng khi gặp những ông lớn cũng cúi đầu.
Ai dám đắc tội với đám của Wall Street chứ? Bọn họ thường xuyên tập hợp với !
“Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi, cấp của phá án va chạm , xin .”
Vẻ mặt của ngài Bach lạnh lùng, vẫn vô cùng kiêu ngạo . “Ông đập cửa của , chính là đánh mặt , mặt của dễ đánh thế ?”
Đầu của cục trưởng to , đây là tiết tấu tức c.h.ế.t mà. “ sẽ trừng phạt ông , nhất định sẽ cho hài lòng.”
Ngài Bach lạnh lùng tên đầu trọc: “Ông còn cầm s.ú.n.g chỉ , b.ắ.n c.h.ế.t ngay tại chỗ, hề bất kỳ chứng cứ gì.”
Tên đầu trọc da đầu tê dại, sắc mặt xanh mét.
Cục trưởng gấp gáp đến dậm chân: “ sẽ lập tức tới đó xử lý, mong tiên bớt giận.”
Tên đầu trọc thu hồi cây súng, nhắm mắt , đá tấm sắt , cẩn thận nhớ từng bước, rốt cuộc xảy vấn đề ở .
Vụ án hôm nay chỗ nào cũng thuận lợi, ngay từ đầu dắt mũi , tiết tấu khống chế.
Như vấn đề ở đây, là do tiết tấu khống chế ? Là do Lạc Di ? Chỉ bằng một cô gái gầy gò như ? Cô bản lĩnh ?
Hắn càng tin tưởng phía thúc đẩy tất cả chuyện hơn.
Cục trưởng tới nhanh, đến bằng trực thăng, lúc từ thang máy bước xuống vẻ mặt ông vô cùng lo lắng.
Vừa thấy cảnh giằng co của hai bên, đầu cục trưởng mơ hồ, tên đầu trọc nghênh đón: “Cục trưởng.”
Edward tức giận trừng mắt một cái, bình thường thông minh tài giỏi, mà hôm nay gây chuyện lớn như .
Ông kịp gì thẳng tới mặt của ngài Bach, khuôn mặt tươi giảng hòa: “Bach , chúng là bạn cũ, nể mặt tình bạn của chúng , thể chuyện vui vẻ một chút ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-986.html.]
Ngài Bach ở cửa ông , xoay phòng: “Vào .”
Cục trưởng thầm thở phào nhẹ nhõm, theo . Tivi đang mở, đang chiếu tin tức về tài chính, một giọng lạnh lùng đột nhiên vang lên: “Cục tình báo uy phong quá nhỉ.”
Người đàn ông sô pha lười biếng vẫy tay với cục trưởng, xem như chào hỏi.
Cục trưởng liếc mắt một cái nhận đối phương: “Ông Damon? Tại ông cũng ở đây?”
Ông Damon uống một ngụm cà phê, hỏi ngược : “ thể ở đây ?”
Cục trưởng cũng thể trêu ông lớn , phía ông là một tập đoàn tài chính khổng lồ.
“Đương nhiên , chỉ là hai vị qua với mà thôi.”
Chẳng qua đều là trong giới tài chính, lui tới hợp tác với là điều bình thường.
Ngài Bach sô pha, một đám vệ sĩ đều ở phía : “Ông giải thích chuyện hôm nay , chúng chuyện hợp tác cần bàn bạc, các ông thì lắm, chạy tới nhà để bắt , thật to gan.”
Giọng điệu của lạnh lùng, tâm trạng thật sự gì .
Tên đầu trọc nhạy bén bắt từ quan trọng: “Đây là nhà ?”
Ngài Bach mỉa mai : “Chẳng lẽ là nhà ông chắc?”
Tên đầu trọc cảm giác như gài bẫy, mà lừa đó .” ý đó, chỉ là tra thông tin bất động sản thuộc về sinh viên Hoa tên Blake.”
Ngài Bach bảo thuộc hạ lấy giấy chứng nhận bất động sản , ném thẳng tờ giấy chứng nhận bất động sản lên tên đầu trọc, nổi giận đùng đùng quát: “Nhìn cho rõ , đây là nhà của , là mua từ ngân hàng đấy.”
Tên đầu trọc tin cầm lấy tờ giấy chứng nhận bất động sản lên , quả nhiên là của ngài Bach, thể như ?
Cục trưởng càng thêm lo lắng, ngân hàng ? Đây là tài sản thế chấp ? Chết tiệt, đó ông còn đóng băng căn nhà , nghĩ biện pháp lấy nó tay nữa chứ.
mặc kệ chuyện thế nào, ông nhẹ nhàng đẩy tên đầu trọc một cái, ý bảo xin .
.