"Thịnh Thế" là tên quán bar chúng  đến tối qua. Vì là quán bar cao cấp, để ngăn chặn nhân viên  ý đồ ,  hỏng danh tiếng quán bar, quán  đặc biệt đặt  quy tắc thẻ vàng. Nếu khách hàng  quán bar đeo thẻ vàng  cổ tay, nhân viên quán bar   bắt chuyện, và khi gặp trường hợp khách hàng khó xử, còn  nghĩa vụ giúp đỡ khách hàng thoát khỏi rắc rối. Nếu , nếu khách hàng khiếu nại, sẽ  trừ lương cảnh cáo trực tiếp.
Trời đất chứng giám, tối qua khi   quán bar thật sự   ý nghĩ  xa gì,  đặc biệt đeo thẻ vàng,  mà vẫn xảy  chuyện như .
Nghe   ,  đàn ông tháo kính, hạ thấp ,  xổm  giường . Khóe mắt    hếch lên, trời sinh một đôi mắt đa tình,   như thể vạn phần dịu dàng, khẽ trách móc: "Hôm qua cô    ,  hôm nay  đổi ý ?"
 thừa nhận,  thấy một  đàn ông mang khí chất  cấm dục  thư sinh bại hoại,  còn   thể là một kẻ đội lốt , quỳ một gối  mặt  mà mềm mỏng,  rung động chút nào là điều  thể.   nghĩ đến khả năng  lừa mất và 50 triệu  mới nhận , trái tim đang xao động lập tức lạnh .
"Không thể nào,"  bình tĩnh phân tích: "Sáng nay ngoài đau đầu ,   hề cảm thấy khó chịu chỗ nào  . Hoặc là chúng   xảy  chuyện gì cả, hoặc là   ."
Trong đôi mắt từ từ nheo  của  ,   sợ c.h.ế.t tiếp tục mở miệng: "   hứng thú với đàn ông  ."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Trong sự im lặng đến ngột ngạt,  liếc  sắc mặt   an ủi: " mà  đúng là  trai thật. Nếu  ,  thể để   điện thoại,   thường xuyên liên lạc, thường xuyên liên lạc."
Người đàn ông đột ngột  dậy, ném cho  một tấm danh , thong thả đeo kính.
Tấm danh     tinh xảo, mặt  in một hình hoa văn kỳ lạ, mặt  dùng chữ Thọ Kim thể nắn nót  hai chữ "Cố Thanh."
Cái tên     quen, nhưng nhất thời   nhớ  là ai.
 qua loa nhét tấm thẻ  lòng, cầm áo khoác định chạy , nhưng   Cố Thanh chặn .
"Vợ của tổng giám đốc Thẩm, đường đường là một phu nhân tổng giám đốc,  những  quán bar đêm mà còn hẹn hò với  đàn ông khác,"   đẩy gọng kính, đe dọa: "Cô  sợ Thẩm Dực  ?"
  những câu hỏi liên tiếp   cho phiền phức, liền đáp trả: "Thứ nhất, một tuần  chúng   ly hôn . Thứ hai,  liên quan gì đến . Thứ ba,  thời gian thì nên luyện tập kỹ năng của  , nhóc pha chế rượu nhỏ bé."
"Xem  cô thật sự  nhớ  ," Cố Thanh  hề tức giận, ngược  trầm tư : "Chúng   gặp  một , cô Giang, trong đám cưới của cô."
  đau đầu.
Anh , đó là đám cưới của nguyên chủ chứ   của . Khi  xuyên  đến đây, nguyên chủ  kết hôn ba tháng ,     thể  ai  đến dự đám cưới của cô  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-nu-phu-si-tinh-xin-loi-toi-chi-si-tien/chuong-4.html.]
 Cố Thanh vẫn tự   tiếp: "Ba năm  khi cô nâng ly chúc rượu với ,  thấy mắt cô tràn đầy hình bóng Thẩm Dực, cứ tưởng sẽ kéo dài  bao lâu chứ. Kết quả ba năm  chia tay. Còn cô,  khi ly hôn một tuần  bắt đầu  bar ."
Anh  giả vờ thở dài: "Thẩm Dực mấy ngày nay vì cô mà  thiết ăn uống,  cứ tưởng cô sẽ đau lòng chứ."
Cái  thì   , dù  thì tiền   tài khoản,   chặn hết  cách liên lạc của   .
"Cái  liên quan gì đến ,"   ,  lén lút di chuyển về phía cửa: "Anh  tìm  thì cũng nên  tìm Hà Niệu Niệu, cô  mới là  trong lòng Thẩm Dực."
"Cắt đứt triệt để như ," Cố Thanh  khẽ, thuận tay nắm lấy tay  đang đặt  nắm cửa, ấn  tường, cúi đầu ép hỏi từng chút một: "Cô Giang, cô là thất vọng về Thẩm Dực đến cùng cực ,  là căn bản  từng yêu  ?"
 nhấc chân định đá  hạ bộ  , nhưng  ngờ Cố Thanh  sớm đề phòng, nghiêng  đè tới, ép hỏi bên tai : "Hửm?"
"Cái   liên quan gì đến ,"   đầu lạnh lùng   : "Anh rốt cuộc là ai?"
Cố Thanh càng  vui vẻ hơn, đôi mắt cáo ánh lên vẻ thú vị,   dịu dàng  bên tai ,  thở ấm áp phả  vành tai , tạo nên một cảm giác ngứa ngáy râm ran.
"Theo vai vế,"   : "Cô nên gọi  một tiếng ."
Cậu…
Trong tiểu thuyết của nguyên chủ quả thật  một nhân vật như , trong bộ trường thiên 1 triệu chữ,   thỉnh thoảng  xuất hiện như hòn đá  đáy sông,  ở đỉnh chuỗi thức ăn trong thế giới hào môn phù phiếm .
Trong ấn tượng ít ỏi còn sót  của  về nhân vật , từng  một tình tiết như thế , xảy  trong quá trình nam chính và nam phụ tranh giành nữ chính.
"Cậu," Thẩm Dực quỳ  đất, cúi đầu một cách thảm hại, đôi mắt vốn  hung tợn giờ đây đỏ ngầu, "Cầu xin , cứu Niệu Niệu , cô    nhà họ Tần đưa đến nhà cũ ."
"Hừ,"  trong rèm khẽ  một tiếng, bóng  ẩn hiện, chỉ  thể   đó là một  đàn ông vô cùng cao ráo. Người đàn ông dường như  hề   gì về sự sốt ruột của Thẩm Dực, vẫn thong thả pha : "Nhà cũ của nhà họ Tần   là nơi   thì  ."
Ngữ điệu  chuyện vô cùng nhẹ nhàng, nhẹ bẫng từ trong rèm rớt .
Thẩm Dực    , lập tức kích động, thậm chí rơi lệ, nghẹn ngào , "Cầu xin , chỉ cần   một câu, chỉ cần  mở lời là  chuyện…"