Tiết Gia Lạc khác , cô đến một chỗ vắng vẻ. Chu Húc Bắc và Lương Xung cũng theo. Tiết Gia Lạc Lương Xung, “Vì ? Tớ chỉ là bạn bè của các , các quyền và cũng nên can thiệp quyền kết bạn của tớ.”
“Trước đây các sợ tớ lừa, tớ sẽ lừa , ai ai tớ phân biệt rõ ràng. Sau tớ sẽ bạn trai, tớ sẽ mật với , các cũng sẽ cứ bóng gió như ?”
Chu Húc Bắc: “Tụi tớ chỉ là cho thôi.”
“Đừng lấy danh nghĩa vì tớ mà để can thiệp chuyện của tớ, nãy các vô lễ, đặc biệt là .” Tiết Gia Lạc chỉ Lương Xung, “Cậu nãy vô lễ, tớ hiểu cứ hừ hừ cái gì.”
“Tớ…” Lương Xung nghẹn lời, lúc đó chỉ cảm thấy thoải mái.
“Còn nữa, tiền bối hồng mà đưa cho xanh, bóng gió rằng là ‘ xanh’ ? Anh tiền bối chỉ là giảng giải cho tớ một vấn đề, là ‘ xanh’?”
Tiết Gia Lạc với Chu Húc Bắc, “Các như thật sự vô lễ. Anh tiền bối đắc tội gì với các .”
Lương Xung thất vọng, “Cậu vì mà mắng tụi tớ ? Tiết Gia Lạc tim hả! Tụi là bạn bè bao nhiêu năm!”
“Không nhiều năm đến thế! Cũng chỉ ba năm thôi! Cũng bởi vì tụi là bạn bè nên tớ mới các . Các thấy nãy các thật sự vô lễ ?”
“Được! Được! Được! Sau tớ quản nữa ? Tớ sẽ bao giờ quản nữa!” Lương Xung tức giận, đá mạnh cái cây bên cạnh bỏ chạy.
Chu Húc Bắc vẫn tại chỗ, Tiết Gia Lạc. Tiết Gia Lạc cũng , “Chu Húc Bắc, xử lý việc trưởng thành hơn Lương Xung, cũng lý trí hơn, nghĩ nãy các như là đúng ?”
“Tớ cứ nghĩ kiểu bóng gió.” Trong lòng cô, Chu Húc Bắc luôn là kiểu khi gặp vấn đề sẽ bình tĩnh suy nghĩ và đưa giải pháp, chứ lý trí như .
Chu Húc Bắc khổ một chút, “Dù cho tụi tớ đúng, nhưng tức giận đến thế? Tiết Gia Lạc, vì tiền bối mà giận tụi tớ, nghĩ tụi tớ dễ chịu ?”
Tiết Gia Lạc thôi, đó thở dài một , “Tớ cũng cãi với các , tớ chỉ là tớ chuyện với tiền bối, các cứ bóng gió như .”
“Anh tiền bối là , lừa tớ, tớ cũng thích . Sau tớ thể sẽ thí nghiệm với nhiều , tớ sẽ chuyện với nhiều , cả nam lẫn nữ, chẳng lẽ các đều nghĩ họ sẽ lừa tớ ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Các thấy can thiệp quá nhiều ? Chu Húc Bắc…” Tiết Gia Lạc ngẩng đầu thẳng , “Tụi là bạn , tớ gì của các cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-phao-hoi-hoc-kem/chuong-170.html.]
Tiết Gia Lạc đồng hồ, “Tớ về đây, các thể giận tớ, nhưng tụi mãi mãi là bạn bè.”
Tiết Gia Lạc định , Chu Húc Bắc đột nhiên kéo tay cô , “Tiết Gia Lạc…”
Tiết Gia Lạc dừng bước, .
“Cậu từng nghĩ vì tụi tớ tức giận đến thế ? Vì tụi tớ tỏ hung hăng với sinh vật giống đực xung quanh ? Lương Xung là đồ ngốc, hiểu, tớ cũng mong mãi mãi đừng hiểu.”
“ Tiết Gia Lạc… hiểu chứ, học môn Sinh mà.” Chu Húc Bắc chằm chằm mắt cô.
Tâm trí Tiết Gia Lạc chấn động.
“Có nhiều kết bạn với tớ, nhưng Chu Húc Bắc tớ từng kết bạn với cô gái nào khác. Vừa nãy tớ bóng gió là tớ sai, tớ thể mua hồng cho tiền bối đó nữa.”
“Vừa nãy tớ lý trí, vì cứ mãi ngơ tụi tớ. Cả tớ và Lương Xung đều vui, vì đây sẽ đối xử với tụi tớ như .”
“Dù là bạn bè, cũng thể chịu đựng sự ngơ.” Chu Húc Bắc nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, “Tớ đưa về.”
Tiết Gia Lạc ngây , để mặc nắm tay kéo . Anh đưa cô về tận ký túc xá. Lúc cô định rời , còn nắm tay cô một câu: “Chu kỳ kinh nguyệt của sắp đến , nhớ đừng ăn đồ lạnh, nghỉ ngơi cho .”
Tiết Gia Lạc liếc , hỏi ? cuối cùng hỏi, ngây ngẩn trở về ký túc xá.
Đầu óc Tiết Gia Lạc rối bời, cô ở chỗ của ngẩn . Lúc Tào Thanh và những khác về thì thấy cô trong bộ dạng thẫn thờ .
“Sao thế? Xảy chuyện gì ? Sắc mặt .”
Tiết Gia Lạc hồn: “À… , gì.”
Tiết Gia Lạc luống cuống mở sách , nhưng cô thể nổi một chữ nào. Trong đầu cô cứ lặp lặp lời của Chu Húc Bắc: “Vì họ tỏ hung hăng với sinh vật giống đực xung quanh ?”
Trong thế giới động vật, con đực tỏ hung hăng với những con đực khác xuất hiện bên cạnh con cái, chẳng qua là vì chúng độc chiếm con cái, để giành lấy quyền bạn đời duy nhất.