Tiêu Gia Lạc : “Làm bây giờ ư? Về thôi. xem sơ đồ bố trí của trường , ở đây ký túc xá, chúng ký túc xá xem thử.”
--- Ngoại truyện: Thế giới game 9 ---
Ký túc xá chia thành ký túc xá nam và ký túc xá nữ, hai tòa nhà. Vì Lương Xung và Chu Húc Bắc là nam, nên họ phép ký túc xá nữ.
lời của quản lý ký túc xá thì thể , thế nên họ vẫn theo Tiêu Gia Lạc . Mà ở đây hình như cũng chẳng ai, nên thành vấn đề.
Theo phòng, Tiêu Gia Lạc tìm thấy phòng ký túc xá của lớp , nhanh chóng tìm thấy giường của . Một phòng ký túc xá bốn giường, gần giống với ngoài đời.
Còn tủ, trong tủ gì. Ba tìm một lượt, bất kỳ manh mối nào, cũng đồng hồ đếm ngược, gì.
Khách sạn đây còn một đồng hồ đếm ngược, chắc là sống sót qua thời gian đó là coi như , nhưng ở đây chỉ vài quy tắc, còn gì cả.
Sau đó, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng chuông, một giọng vang lên từ loa phát thanh: “Đã đến giờ nghỉ trưa, mời tất cả học sinh ký túc xá nghỉ ngơi.”
Tiêu Gia Lạc: “Hai mau tới ký túc xá nam tìm chỗ của mà ngủ .”
Lương Xung gãi đầu: “Không chứ? ngủ cùng ?”
Tiêu Gia Lạc véo tai một cái: “Đừng tơ tưởng vớ vẩn nữa, giọng là của hiệu trưởng, chủ nhiệm, giáo viên khác, hai là học sinh xuất sắc!”
Lương Xung & Chu Húc Bắc: …
Cuối cùng, họ nhanh chóng chạy tới ký túc xá nam bắt đầu tìm giường của , hai còn kéo cả Tiêu Gia Lạc cùng.
Tiêu Gia Lạc: “… , kéo tới đây gì? Đây là ký túc xá nam đấy!”
Chu Húc Bắc: “Không , là học sinh xuất sắc, ngủ với !”
Lương Xung nắm tay cô, chịu nhượng bộ: “Ngủ với !”
Chu Húc Bắc: “Bây giờ lúc tranh giành.”
Lương Xung: “Cậu đúng, bây giờ lúc tranh giành.”
Rồi một chiếc giường đơn ba , nghiêng …
Tiêu Gia Lạc: …Đau đầu quá mất.
Một lúc lâu, những khác trong phòng ký túc xá đều về. Tiêu Gia Lạc thấy lạ: “Bạn cùng phòng của hai ?”
“Không .”
Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, ba lập tức nín thở. Tiếng bước chân đó bỗng nhiên dừng ở cửa một lát, mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-phao-hoi-hoc-kem/chuong-405.html.]
Tiêu Gia Lạc thở phào nhẹ nhõm, đợi , cô là học sinh xuất sắc thì lo lắng cái gì chứ? Tiêu Gia Lạc dậy: “ ngoài xem , hai cứ yên đó.”
Hai cũng dậy theo, Tiêu Gia Lạc ấn họ xuống: “Đợi đó! Học dốt thì cứ ngoan ngoãn yên đó!”
Lương Xung & Chu Húc Bắc: …Bỗng nhiên một ngày biến thành học dốt.
Tiêu Gia Lạc bước khỏi phòng ký túc xá, bỗng nhiên một giáo viên tới: “Dừng !”
Đợi giáo viên đó đến gần thấy huy hiệu n.g.ự.c Tiêu Gia Lạc, sắc mặt vốn lạnh lùng lập tức trở nên hòa nhã: “Ồ, hóa là bạn Tiêu, bạn Tiêu đang gì ? Có cần thầy giúp gì ?”
Tiêu Gia Lạc lắc đầu: “Không , thầy ơi em vui nên ngắm cảnh.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Ra là , thầy cho em một viên kẹo, đừng buồn nữa nhé.”
“Vâng, em cảm ơn thầy ạ!”
Đợi giáo viên rời , Tiêu Gia Lạc xuống từ lầu, cô thấy lầu xếp thành một đống thi thể, đều là do ký túc xá nghỉ trưa đúng giờ nên giết.
Bên một giáo viên lạnh, bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Khi thấy Tiêu Gia Lạc thì sắc mặt biến đổi, Tiêu Gia Lạc chớp mắt, giáo viên đó mặt Tiêu Gia Lạc. Khi thấy huy hiệu n.g.ự.c cô, ông hòa nhã: “Ồ, hóa là bạn Tiêu, thầy cứ tưởng là con chuột nhắt nào chứ.”
Tiêu Gia Lạc chớp chớp mắt: “Em chào thầy ạ.”
“Ài, bạn Tiêu đang gì ?”
“Không vui nên ngắm cảnh.”
“Được , em cứ từ từ mà xem, kỳ thi của trường chúng trông cậy em đấy.”
“Vâng, em sẽ cố gắng ạ!”
Giáo viên nhanh chóng rời , Tiêu Gia Lạc trở về phòng, hai chiếc giường còn trống. Bạn cùng phòng của Lương Xung và Chu Húc Bắc xem đó .
Tiêu Gia Lạc lên giường, nhỏ: “Những ngủ trưa đúng giờ đều ‘chém’, la liệt lầu kìa.”
Lương Xung và Chu Húc Bắc giật một cái ôm chặt lấy Tiêu Gia Lạc.
Một giờ , chuông báo hết giờ nghỉ trưa vang lên, loa phát thanh vang lên một giọng : “Tiếp theo là tiết thể dục, mời tất cả đến sân tập để học thể dục.”
Tiêu Gia Lạc và họ vội vàng xuống lầu tới sân tập, bục mấy trông giống giáo viên.
Sau đó, một giáo viên trong đó : “Hôm nay chúng sẽ chơi ném túi cát, ai ném trúng sẽ loại nhé~”
Hai chữ “ loại” đáng sợ, rõ ràng việc loại là loại thông thường, mà thể là giết!
Chỉ thấy một giáo viên trong đó cầm túi cát trong tay: “Nào, để xem ai nghiêm túc đây!”