Xuyên Sách Làm Vai Phụ Hắc Hóa - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-09-15 01:07:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa đặt chân đến môi trường mới, Hồng Nhị cũng đôi chút bất an. Mạnh Thành Thiên vẫn khác với Tiêu Ngọc Thần, Liễu Bích Cầm cùng Tiêu Ngọc Thần vốn là thanh mai trúc mã, lớn lên bên , độ thuộc và tin tưởng há thể sánh bằng? Còn Mạnh Thành Thiên dù cũng chỉ là kẻ mới gặp một .

Thế nhưng Hồng Nhị chẳng mảy may lộ vẻ hoảng sợ, mà mỉm : "Ai chà, tiểu thư của , ngài xem Mạnh công tử đối đãi với ân cần đến nhường nào, còn lo nghĩ nữa đây?"

Liễu Bích Cầm vẫn an tâm, "Mạnh Thành Thiên gia thất, vị chính thất phu nhân của sẽ thế nào? Liệu tìm đến đây gây khó dễ chăng?"

"Bởi tiểu thư, ngài mau chóng chiếm lấy trái tim Mạnh công tử, thể chần chừ do dự thêm nữa." Hồng Nhị .

Liễu Bích Cầm mím môi , Hồng Nhị sốt ruột đến nỗi mồ hôi túa . Lúc Mạnh Thành Thiên rời , đưa cho nàng một tấm ngân phiếu năm mươi lượng bạc, còn hứa hẹn, chỉ cần trong vòng ba ngày khiến mỹ nhân, sẽ giúp nàng thoát khỏi nô tịch.

Chẳng rõ chờ đợi bao lâu, Hồng Nhị mới Liễu Bích Cầm khẽ khàng thốt: "Ta rõ."

Hồng Nhị đến nỗi tâm hoa nộ phóng.

Ba ngày , Đường Thư Nghi tin Liễu Bích Cầm cùng Mạnh Thành Thiên thành chuyện . Nàng thể diễn tả cảm giác trong lòng , dù cũng chẳng lấy vui vẻ gì đặc biệt.

Nàng gọi Tiêu Ngọc Minh , thuật sự tình cho tường tận, đó : "Đêm nay, Mạnh Thành Thiên e rằng vẫn sẽ ghé Liễu Bích Cầm, con hãy dẫn đại ca con xem tuồng kịch ."

Tiêu Ngọc Minh nét mặt phần nghiêm trọng, khẽ gật đầu, Đường Thư Nghi dặn dò: "Phải đưa đại ca con trở về bình an vô sự."

"Con ." Tiêu Ngọc Minh nghiêm túc đáp.

Đường Thư Nghi xua tay: "Mau chuẩn ."

"Vâng."

Tiêu Ngọc Minh lời một tiếng bước ngoài. Hắn về viện của mà trực tiếp tìm Ngưu Hoành Lượng, kẻ hiện thủ cao cường nhất Hầu phủ. Đêm khuya xâm nhập tư trạch của kẻ khác, tất nhiên chẳng thể đường hoàng cửa chính, e rằng trèo tường mà .

Nếu là bản , dĩ nhiên thành vấn đề, nhưng nếu dẫn thêm một , e là chút khó khăn. Huống hồ, chẳng rõ Mạnh Thành Thiên bố trí hộ vệ ở tư trạch , bởi nhất nên tìm hiểu địa hình , đến đêm hãy để cao thủ dẫn bọn họ .

Nhìn thấy Ngưu Hoành Lượng, chuyện . Ngưu Hoành Lượng khỏi cau mày, khuyên nhủ: "Nhị công tử, chuyện đêm hôm trèo tường đột nhập , e rằng..."

"Mẫu dặn ," Tiêu Ngọc Minh ngắt lời , đoạn : "Mẫu còn dặn dẫn đại ca theo. Ngưu sư phụ, nhiệm vụ của ngài lúc đó chính là giúp đại ca trèo tường."

Ngưu Hoành Lượng: "..... Ta thỉnh ý Hầu phu nhân."

"Không cần," Tiêu Ngọc Minh tiến đến gần , kể rõ cho chuyện giữa Tiêu Ngọc Thần và Liễu Bích Cầm. Đương nhiên, những việc nên tiết lộ thì tuyệt nhiên hé răng, chẳng hạn như kế hoạch của bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-176.html.]

Bấy giờ Ngưu Hoành Lượng mới ngộ rằng Hầu phu nhân Đại công tử triệt để dứt tình. Hắn bèn : "Được thôi, ngài cứ cho điều tra địa hình , đêm đến sẽ đưa ngài và Đại công tử ."

Chuyện dẫn trèo tường, đối với chẳng thể dễ dàng hơn.

Sau khi nhận lời đáp của , Tiêu Ngọc Minh liền sắp xếp thám thính địa hình. Chiều hôm đó, thám thính trở về bẩm báo, trong ngoài tư trạch chẳng lấy một tên hộ vệ. Tiêu Ngọc Minh nghĩ rằng Mạnh Thành Thiên bố trí hộ vệ, thể là vì e ngại gây động tĩnh, thu hút sự chú ý của vị 'hổ cái' trong nhà .

Tuy nhiên, bất luận vì lý do gì, việc hộ vệ càng thêm thuận lợi cho bọn họ hành sự.

Hôm đó, một nhà bốn vẫn dùng bữa tối tại viện của Đường Thư Nghi. Điều khác lạ so với khi là, bữa tối, Đường Thư Nghi bảo chuyện, lệnh cho ba rời , hủy bỏ buổi trò chuyện đêm nay.

Rời khỏi Thế An Uyển, Tiêu Ngọc Minh đặt tay lên vai Tiêu Ngọc Thần, hì hì : "Đêm nay một tuồng kịch lắm, dẫn thưởng thức."

Tiêu Ngọc Thần đầu , "Là tuồng gì?"

Tiêu Ngọc Minh nét mặt thần bí, hạ giọng khẽ: "Là tuồng kịch của Lương Kiện An, xem ?"

Sắc mặt Tiêu Ngọc Thần hiện rõ sự thấu hiểu, hỏi: "Đây chuyện vẫn giấu ?"

Tiêu Ngọc Minh: "..... , ?"

"Đương nhiên là ," Tiêu Ngọc Thần lập tức đáp. Dù tự tay tay, nhưng chỉ cần Lương Kiện An gặp vận rủi, liền lấy vui sướng.

Tiêu Ngọc Minh thấy dáng vẻ hứng thú bừng bừng của đại ca, nhất thời nên mở lời . Cuối cùng, trong lòng chỉ thể thầm thở dài một . Sớm muộn gì cũng đắc tội, chi bằng sớm còn hơn muộn.

Dặn Tiêu Ngọc Thần hắc y, Tiêu Ngọc Minh liền dẫn gặp Ngưu Hoành Lượng. Ba cùng chạy thẳng tới nơi Liễu Bích Cầm đang ẩn . Đến bên ngoài tư trạch , Tiêu Ngọc Minh ba hai bước leo vắt vẻo lên tường, loại chuyện vô cùng thành thạo.

Còn Tiêu Ngọc Thần bức tường cao ngất, trong lòng khỏi cảm thấy phức tạp. Từ nhỏ đến lớn, từng chuyện trèo tường leo nóc thế , nghĩ thầm đây nào việc quân tử nên .

"Mau lên!" Tiêu Ngọc Minh xổm tường, thấp giọng giục Tiêu Ngọc Thần.

"Đại công tử, vô lễ ."

Ngưu Hoành Lượng dứt lời, Tiêu Ngọc Thần chỉ cảm thấy cổ áo ai đó túm lấy, nhấc bổng lên, đoạn hình liền đáp xuống đầu tường. Khi suýt chút nữa ngã nhào, Tiêu Ngọc Minh nhanh tay giữ .

Ngồi vắt vẻo tường, thở hổn hển mấy . Bấy giờ Ngưu Hoành Lượng cũng lặng lẽ bước tới bên chân tường.

Tiêu Ngọc Thần ý cất lời, song giờ phút y chẳng năng gì, chỉ lặng lẽ theo chân Tiêu Ngọc Minh, men theo tường vách mà trèo lên nóc một gian phòng. Ngưu Hoành Lượng nhẹ nhàng nhấc vài phiến ngói lên, dọn dẹp sơ qua phía , đoạn cúi đầu xuống, ngẩng lên với vẻ mặt đầy vẻ khó hiểu.

Loading...